Những lời này của Diệp Ân Tuấn làm cho Thẩm Hạ Lan im lặng.
Nếu ngay cả Tiêu Ái cũng không có cách nào, cô có thể làm gì chứ?
"Có phải rất khó giải quyết hay không?"
Diệp Ân Tuấn không nói gì, lại ôm thật chặt Thẩm Hạ Lan.
Cơ hội để bọn họ có thể gặp mặt như vậy không nhiều, không thể lần nào cũng đến đại sứ quán gặp mặt được. Hơn nữa vấn đề thân phận của Thẩm Hạ Lan thật ra không phải chỉ một sớm một chiều là có thể giải quyết xong.
Thấy Diệp Ân Tuấn không nói gì, Thẩm Hạ Lan lại biết Diệp Ân Tuấn cũng đang buồn phiền.
Cô khẽ nói: "Nếu cả đời em đều không có thân phận, liệu anh còn có thể cần em nữa không?"
"Em nói gì ngốc vậy? Em là vợ anh, là mẹ của con anh, là bà tachủ nhà họ Diệp chúng ta. Bất kể em có thân phận hay không, anh đều nhận em, mẹ anh nhận em, người nhà họ Diệp chúng ta đều nhận em. Em đừng suy nghĩ linh tinh nữa, dù sao cũng sẽ có cách thôi."
Lời Diệp Ân Tuấn nói làm trong lòng Thẩm Hạ Lan thấy ít nhiều cũng dễ chịu hơn một chút.
Cô thật không ngờ mình sẽ có một ngày trở thành một người không có thân phận.
Cô không thể ngồi xe, không thể đi máy bay, không thể đăng ký. Chỉ cần là chuyện có liên quan đến thân phận, cô đều không làm được, thậm chí tương lai không biết có thể đến sống cùng với Diệp Ân Tuấn hay không.
Cảm giác bất lực này làm cô rất khó chịu, rất bực bội lại cũng rất uất ức.
Diệp Ân Tuấn tất nhiên biết trong lòng cô rất khó chịu, nhưng lại không biết phải an ủi thế nào, nói nhiều nữa thì có ích lợi gì chứ? Chủ yếu vẫn là phải xem kết quả cùng biện pháp. Mà bây giờ anh không có bất kỳ cách nào.
Hai người ôm nhau ngồi một lát, Diệp Ân Tuấn khẽ nói: "Em còn ở trong nhà bộ trưởng Tiêu à?"
"Vâng!"
"Em lại ở thêm hai ngày đi. Nhiều nhất là hai ngày, anh sẽ lại qua đón em."
"Được."
Thẩm Hạ Lan dựa vào trong lòng anh, nghe tiếng tim đập của Diệp Ân Tuấn, lại cảm thấy có chút hư vô mờ mịt.
Thật kỳ lạ, rõ ràng người anh đang ở trước mắt, sao cô cứ cảm thấy sau lần gặp này sẽ không còn gặp lại chứ?
Thẩm Hạ Lan cảm giác bản thân mình bị bệnh trầm cảm rồi.
"Diệp Ân Tuấn."
"Hử?"
"Nhẫn cưới đến rồi sao?"
Thẩm Hạ Lan đột nhiên hỏi vậy, làm Diệp Ân Tuấn thoáng ngẩn người, nhưng lại khẽ gật đầu nói: "Đến rồi. Anh cầm theo đây."
"Cho em xem đi."
Thẩm Hạ Lan lập tức có hứng thú.
Diệp Ân Tuấn lấy một cặp nhẫn cưới từ trong túi ra.
Nhẫn cưới rất đơn giản phóng khoáng, chỉ khắc tên của hai người.
Thẩm Hạ Lan nhìn nhẫn cưới và đột nhiên hơi xúc động.
"Tám năm trước khi kết hôn, anh còn chưa cầu hôn em đâu."
"Vậy bây giờ anh cầu hôn được không?"
Diệp Ân Tuấn khẽ nói.
Thẩm Hạ Lan nhìn anh, đôi mắt chợt ướt.
Diệp Ân Tuấn cũng không nói nhiều lời vô nghĩa, lập tức quỳ một gối xuống.
"Cô Thẩm Hạ Lan, cho dù hôm nay anh không có hoa tươi, không có tiếng vỗ tay, cũng không có nhiều người chứng kiến, nhưng anh muốn nói, anh muốn kết hôn truy cập Truyenhayonline.com để cập nhật nội dung các bạn nhé! đời, em có bằng lòng lấy anh không?"
"Em bằng lòng!"
Thẩm Hạ Lan nói xong lại khóc.
Nước mắt của cô truy cập Truyenhayonline.com để cập nhật nội dung các bạn nhé! năm trước đã được thực hiện vào hôm nay, là chuyện khó tới mức nào.
Bọn họ đi một vòng lớn mới một lần nữa đến với nhau, bây giờ mặc dù còn có khó khăn ngắn ngủi, nhưng giờ phút này cô hình như chẳng sợ gì nữa.
Diệp Ân Tuấn đeo nhẫn cưới cho cô, rất vừa.
Thẩm Hạ Lan nhìn chiếc nhẫn trên ngón áp út, đột nhiên ôm lấy Diệp Ân Tuấn.
"Cả đời này anh cũng đừng truy cập Truyenhayonline.com để cập nhật nội dung các bạn nhé! sẽ dẫn em theo."
Diệp Ân Tuấn ôm thật chặt lấy Thẩm Hạ Lan.
Hai người hết ôm nhau lại hôn.
Thời gian hạnh phúc luôn ngắn ngủi.
Diệp Ân Tuấn không thể ở đây quá lâu. Dù sao giữa anh và bộ trưởng Tiêu không có quan hệ quá thân thiên. Cho nên thấy đến lúc, cho dù Tiêu Ái không muốn cắt ngang bọn họ ân ân ái ái, nhưng không thể không từ buồng trong đi ra.
"Khụ khụ!"
Bà ta ho truy cập Truyenhayonline.com để cập nhật nội dung các bạn nhé! Tuấn ra, xấu hổ đến mức mặt đỏ bừng.
Diệp Ân Tuấn lại không mất tự nhiên chút nào. Khi nhìn thấy Tiêu Ái, anh hơi ngây người nhưng lại kính trọng nói: "Bộ trưởng Tiêu, cảm ơn ngài. Trong thời gian này làm phiền ngài chăm sóc cho Hạ Lan rồi."
"Không có gì, tôi và cô ấy hợp ý nhau."
Những lời này của Tiêu Ái là sự thật.
Bà ta rất hiếm khi gặp được cô gái hợp ý như truy cập Truyenhayonline.com để cập nhật nội dung các bạn nhé! của bà ta.
Diệp Ân Tuấn khẽ gật đầu nói: "Bộ trưởng Tiêu, chúng ta ra ngoài nói chuyện đi."
Thẩm Hạ Lan muốn đi theo, lại bị Diệp Ân Tuấn ngăn lại.
"Em đừng đi, bên ngoài tai vách mạch rừng."
"Anh muốn nói gì với dì Tiêu?"
Thẩm Hạ Lan hơi tò mò.
Diệp Ân Tuấn vừa cười vừa nói: "Nói gì cũng không thể là lời ân ái được, em yên tâm đi."
"Ghét!"
Thẩm Hạ Lan đạp anh một cái, nhìn Diệp Ân truy cập Truyenhayonline.com để cập nhật nội dung các bạn nhé! chỉ có thể ở lại trong phòng.
Sau khi Diệp Ân Tuấn rời khỏi phòng làm việc, Tiêu Ái thản nhiên mở miệng.
"Nếu cậu lo lắng cho an toàn của cô ấy, cậu cứ việc yên tâm, cô ấy ở bên cạnh tôi sẽ không có việc gì đâu."
"Bộ trưởng Tiêu làm việc, tôi tất nhiên yên tâm rồi, hôm nay tôi muốn nói với bộ trưởng Tiêu về một chuyện khác."
Lời Diệp Ân Tuấn nói làm Tiêu Ái có truy cập Truyenhayonline.com để cập nhật nội dung các bạn nhé! Tuấn lấy từ trong túi ra giấy chứng nhận kết hôn của mình và Thẩm Hạ Lan.
Tiêu Ái hơi buồn bực, nhưng vẫn mở ra. Chỉ có điều khi nhìn thấy được ảnh chụp của Thẩm Hạ Lan, bà ta cũng sửng sốt.
"Ai vậy?"
"Vợ của tôi Thẩm Hạ Lan, cũng chính là người ở bên trong. Chẳng qua một vụ cháy năm năm trước đã làm hỏng gương mặt của cô ấy, gương mặt bây giờ là sau khi truy cập Truyenhayonline.com để cập nhật nội dung các bạn nhé! rẩy.
"Nó, nó làm sao có thể..."
"Nhìn vẻ ngoài đặc biệt giống bà đúng không? Đây cũng là điểm khiến tôi buồn bực lại tò mò. Bộ trưởng Tiêu, tôi nghĩ tôi có thể nói cho ngài biết chuyện mà ngay cả Hạ Lan cũng không biết."
Lời Diệp Ân Tuấn nói làm tâm trạng Tiêu Ái hơi kích động.
"Chuyện gì?"
"Hạ Lan và ba mẹ bây giờ không có bất kỳ quan hệ máu mủ nào."
"Cậu nói gì?"
Con ngươi của Tiêu Ái chợt giãn ra.
Diệp Ân Tuấn khẽ nói: "Khoảng thời gian trước, Hạ Lan bị người ta lừa bán. Lúc đó, vì truy tìm tung tích truy cập Truyenhayonline.com để cập nhật nội dung các bạn nhé! đến Cục cảnh sát, đồng thời kiểm tra trùng khớp với ba mẹ nhà họ Thẩm. Thật đáng tiếc, truy cập Truyenhayonline.com để cập nhật nội dung các bạn nhé! vẫn chưa biết chuyện này, tôi còn chưa nói cho cô ấy biết. Nên tôi đã rất kinh ngạc khi nhìn thấy ngài."
"Sao lại kinh ngạc?"
Tiêu Ái hơi run rẩy.
Diệp Ân Tuấn nhìn xung quanh, khẽ nói: "Hơn hai mươi năm trước, cậu cả nhà họ Hoắc - Hoắc Chấn Phong có người bạn gái, lúc đó đã bàn xong, chẳng qua người nhà họ Hoắc phải lên chiến trường. Hoắc Chấn Phong chia tay bạn gái để đi truy cập Truyenhayonline.com để cập nhật nội dung các bạn nhé! phụ nữ kia đã sinh một đứa trẻ cho nhà họ Hoắc, nhưng không biết tung tích. Trong thời gian này, bà cụ Hoắc vẫn luôn tìm đứa trẻ kia, thậm chí vì đứa trẻ kia mà suýt nhận nhầm rất nhiều người, làm sai rất nhiều chuyện."
"Chuyện này có liên quan gì đến tôi chứ?"
Giọng Tiêu Ái đã run rẩy.
Diệp Ân Tuấn khẽ nói: "Tôi không biết có liên quan tới ngài không. Tôi chỉ biết, Hoắc Chấn truy cập Truyenhayonline.com để cập nhật nội dung các bạn nhé! Hoắc Chấn Phong ở nhà họ Hoắc. Mà cô ấy lấy được một tấm ảnh từ trong phòng vẽ tranh của Hoắc Chấn Phong không ngờ trông giống hệt với Hạ Lan vợ tôi. Hạ Lan chỉ cảm thấy tò mò, sao trên thế giới này có thể có người giống như vậy, lại không suy nghĩ nhiều. Nhưng bộ trưởng Tiêu, lẽ nào ngài không suy nghĩ nhiều sao?"
"Tôi không biết cậu đang nói gì cả? Nếu không truy cập Truyenhayonline.com để cập nhật nội dung các bạn nhé! đã trở nên lạnh lùng.
Diệp Ân Tuấn nhìn bà ta lại không nói gì nữa, chỉ cất giấy chứng nhận kết hôn.
"Bộ trưởng Tiêu, bất kể nói thế nào, tôi vẫn cám ơn ngài đã chăm sóc Hạ Lan. Chờ chuyện bên tôi hết bận, tôi sẽ dẫn cô ấy về nước. Từ nay về sau sẽ không quấy rầy bộ trưởng Tiêu nữa."
Diệp Ân Tuấn nói xong quay người rời đi.
Tiêu Ái suýt nữa không đứng vững nổi, truy cập Truyenhayonline.com để cập nhật nội dung các bạn nhé! cùng lạnh giá, nhưng lòng bà ta lại không sao bình tĩnh được.
Sao có thể như vậy được chứ?
Lẽ nào tất cả đều an bài của số phận sao?
Nếu không đã cách hai bờ đại dương, sao có thể gặp được như vậy chứ?
Trong mắt Tiêu Ái ánh lên vẻ đau khổ giãy giụa.
Bà ta đi thẳng vào phòng vệ sinh, khóa mình ở bên trong, hai tay ôm mặt khóc.
Hơn hai mươi năm!
Bà ta đã không nghĩ tới truy cập Truyenhayonline.com để cập nhật nội dung các bạn nhé! lại không thể không nghĩ tới.
Thẩm Hạ Lan!
Cô gái mà bà ta vô cùng thưởng thức, vô cùng yêu thích lại là đứa trẻ đáng thương kia sao?
Tiêu Ái ở trong phòng vệ sinh trút cảm xúc rất lâu, lúc này mới ra ngoài. Bà ta nhìn mình với đôi mắt sưng đỏ trong gương, nhất thời không biết trong lòng nên có cảm xúc thế nào.
Tiêu Ái rửa mặt rồi trở lại văn phòng.
Thẩm Hạ Lan thấy bà truy cập Truyenhayonline.com để cập nhật nội dung các bạn nhé! ngoài lâu vậy? Ân Tuấn nói gì với dì thế? Có phải anh ấy nói xấu cháu không? Hả? Mắt dì sao vậy? Dì khóc à?"
Thẩm Hạ Lan nhạy bén nhận ra mắt Tiêu Ái sưng đỏ, không nhịn được hỏi một câu.
Tiêu Ái lắc đầu nói: "Không sao, bên ngoài có chút gió cát làm cộm mắt thôi."
"À."
Điều này hiển nhiên là cái cớ, nhưng Thẩm Hạ Lan cũng không vạch trần. Dù sao Tiêu Ái có một truy cập Truyenhayonline.com để cập nhật nội dung các bạn nhé! hỏi tới cùng, đúng không?
Tiêu Ái thấy Thẩm Hạ Lan tâm lý như vậy, tâm trạng càng phức tạp hơn.
Lúc này nếu là Dư Khinh Hồng, khẳng định sẽ truy hỏi không ngừng. Nhưng trông cô lại có vẻ như tin thật vậy.
Tiêu Ái nhìn Thẩm Hạ Lan, đột nhiên hỏi: "Gương mặt này của cháu từng phẫu thuật thẩm mỹ à?"
"Vâng, đúng vậy. Ân Tuấn nói với dì à? Vụ lửa lớn năm năm trước đã làm gương truy cập Truyenhayonline.com để cập nhật nội dung các bạn nhé! có thể phẫu thuật thẩm mỹ. Sao vậy? Dì Tiêu, dì có thể nhận ra à? Hay là quá rõ ràng?"
Thẩm Hạ Lan sờ mặt mình, ít nhiều hơi lo lắng.
Trước đây Nhan Như Ngọc đã nói, sau khi phẫu thuật thẩm mỹ không thể hoàn toàn bảo đảm không có sai sót. Bây giờ nghe Tiêu Ái hỏi vậy, cô ít nhiều có hơi sợ.
Tiêu Ái lắc đầu nói: "Không, phẫu thuật rất tốt, tôi căn bản không truy cập Truyenhayonline.com để cập nhật nội dung các bạn nhé! vậy?"
Thẩm Hạ Lan hơi tò mò hỏi.
Tiêu Ái lại khẽ nói: "Không có gì, chỉ đột nhiên nghĩ đến thì hỏi thôi. Đúng rồi, Hạ Lan, tôi có thể gọi cháu như vậy không?"
"Đương nhiên là được ạ!"
Thẩm Hạ Lan rất thích Tiêu Ái, tất nhiên không ngại khi bà ta gọi mình như vậy. Chỉ là cô đột nhiên cảm thấy Tiêu Ái ra ngoài một chuyến, hình như có chuyện gì đó đã xảy ra vậy.
Tiêu Ái truy cập Truyenhayonline.com để cập nhật nội dung các bạn nhé! tôi sẽ nghĩ cách giải quyết vấn đề thân phận của cháu. Nhưng có thể lấy chút máu của cháu để chuẩn bị hồ sơ, đến lúc đó tôi cũng dễ xử lý."
Khi nói những lời này, Tiêu Ái cảm thấy trong lòng bàn tay của mình đầy mồ hôi, thậm chí có phần không đứng vững được, càng không dám nhìn vào mắt Thẩm Hạ Lan.
CHƯƠNG 242: LÀM GIÁM ĐỊNH NGƯỜI THÂN
"Đương nhiên là được ạ!"
Thẩm Hạ Lan không cho rằng đây là chuyện gì lớn.
Lấy máu mà thôi, chuyện này ở trong nước cũng rất bình thường. Hơn nữa, Tiêu Ái nói sẽ nghĩ cách xử lý thân phận của mình, Thẩm Hạ Lan vẫn rất cảm động.
Cho dù không biết xác suất thành công của chuyện này là bao nhiêu, nhưng luôn có chút hi vọng, không phải sao?
Nghe được Thẩm Hạ Lan đồng ý, trong lòng Tiêu Ái cũng không quá dễ chịu.
Bà ta khẽ nói: "Cháu đi theo tôi. Ở đây lại có phòng lấy máu xét nghiệm."
"À!"
Thẩm Hạ Lan rất ngoan ngoãn đi theo phía sau Tiêu Ái.
Dọc đường đi có rất nhiều người chào hỏi Tiêu Ái. Nhưng Tiêu Ái lại dường như không nghe được, vẻ mặt hoảng hốt.
Cho dù Thẩm Hạ Lan cảm thấy bà ta rất kỳ lạ, nhưng cũng không hỏi.
Hai người đi tới phòng lấy máu xét nghiệm. Tiêu Ái nói với người ở bên trong: "Lấy mẫu máu cho cô ấy."
"Được, bộ trưởng Tiêu."
Người phòng lấy máu xét nghiệm nhanh chóng rút máu cho Thẩm Hạ Lan xong.
Tiêu Ái nói với cô: "Hạ Lan, cháu tạm thời về văn phòng làm việc chờ tôi. Bên tôi còn hơi việc, lát nữa sẽ qua tìm cháu."
"Được!"
Thẩm Hạ Lan không nghi ngờ bà ta, lập tức quay lại văn phòng của Tiêu Ái.
Tiêu Ái thấy cô đi xa, mới nói với người phòng lấy máu xét nghệp: "Lấy chút máu xét nghiệm, còn lại thì cất đi. Tôi còn cần dùng máu này vào việc khác."
"Được, bộ trưởng Tiêu, ngài chờ một lát."
Người của phòng lấy máu xét nghiệp nhanh chóng lấy máu của Thẩm Hạ Lan cất đi, sau đó chia một phần cho Tiêu Ái.
Tiêu Ái cầm máu đi thẳng ra khỏi đại sứ quán, lái xe đi qua bệnh viện ban ngành có liên quan.
"Tôi muốn làm một lần giám định người thân, nhanh nhất cần mấy ngày?"
"Nhanh nhất cũng cần hai đến ba ngày."
Đối phương có quen biết với Tiêu Ái, thấy Tiêu Ái đặc biệt thận trọng nên khẽ nói: "Nếu gấp quá thì một ngày rưỡi cũng được. Nhưng chúng tôi cần phải tăng ca."
"Làm phiền rồi."
Tiêu Ái đưa hai phần máu tới.
"Đây là thông tin tuyệt mật, không ai được tiết lộ. Đặc biệt là kết quả giám định."
Tiêu Ái trịnh trọng làm đối phương cảm thấy hơi áp lực.
Sau khi rời khỏi ban ngành liên quan, lúc này Tiêu Ái mới trở lại văn phòng.
Bởi vì Thẩm Hạ Lan chờ quá lâu, đã nằm ghé đầu trên bàn làm việc của Tiêu Ái ngủ mất rồi.
Nhìn Thẩm Hạ Lan ngủ say, trong lòng Tiêu Ái vô cùng phức tạp.
Bà ta cởi áo khoác của mình và khoác lên trên vai Thẩm Hạ Lan, sau đó đứng dậy đi tới ngăn kéo bên cạnh, dùng mật khẩu mở ra một ngăn và lấy mấy tấm ảnh từ trong đó ra.
Trong hình không ngờ là ảnh chụp truy cập Truyenhayonline.com để cập nhật nội dung các bạn nhé! Hoắc Chấn Phong còn chưa phải là người lính, chỉ là một họa sĩ, nghệ thuật gia.
Ông ta thích truy cập Truyenhayonline.com để cập nhật nội dung các bạn nhé! đẹp mắt. Bọn họ quen biết nhau trong một lần triển lãm tranh. Bởi vì có chung ngôn ngữ, hai người đã nhanh chóng rơi vào bể tình.
Khi đó Tiêu Ái luôn cảm thấy bọn họ cuối cùng sẽ đến được với nhau, sẽ trở thành một đôi khiến người ta hâm mộ. Nhưng không ngờ Hoắc Chấn Phong lại đi mất.
Ông ta không để lại một câu nào, đi thẳng vào chiến trường.
Đó là khoảng thời gian u truy cập Truyenhayonline.com để cập nhật nội dung các bạn nhé! ở đâu, lại phát hiện mình có thai.
Ở thời đó, chưa cưới đã có thai sẽ bị người ta nhạo báng, đặc biệt là như gia đình của bà, người ta lại càng không tha thứ.
Tiêu Ái đã từng nghĩ tới chuyện bỏ đứa trẻ này. Nhưng mỗi lần đi bệnh viện, bà ta đều không nỡ. Đuối cùng càng lúc càng nhiều tháng, bà ta cảm giác đứa trẻ máy thai trong bụng, cũng lại càng luyến tiếc.
Bà truy cập Truyenhayonline.com để cập nhật nội dung các bạn nhé! cả bạn bè và người thân, lén đi tới một sơn thôn nhỏ chờ sinh.
Vào giây phút bà ta sinh đứa trẻ ra, bà ta mới phát hiện mình không có cách nào nuôi nấng đứa trẻ này.
Bà ta chưa từng kết hôn, bà ta còn có tiền đồ tốt, bà ta không thể phá hỏng cả đời mình vì đứa trẻ này được.
Lúc đó ở trong bệnh viện đó còn có một cặp vợ chồng sinh con. Hai truy cập Truyenhayonline.com để cập nhật nội dung các bạn nhé! trẻ tuổi, rất ân ái. Nhưng đứa trẻ của bọn họ vừa sinh ra đã chết.
Tiêu Ái không biết lúc đó mình bị ma quỷ mê hoặc thế nào, lại dùng tiền mua chuộc bác sĩ trong bệnh viện, trả con gái của mình cho hai vợ chồng này, mà bà ta lại ôm đứa trẻ đã chết kia rời khỏi bệnh viện.
Sau khi bà ta xử lý sơ qua cho đứa trẻ kia xong, sợ có người tìm truy cập Truyenhayonline.com để cập nhật nội dung các bạn nhé! đứa bé từ cô nhi viện về nuôi, mang về Hải Thành, đồng thời đưa đứa trẻ vào cô nhi viện ngay trước mặt tất cả mọi người.
Lúc đó bà ta sinh ra được đứa con gái, lại cố ý nhận nuôi một đứa con trai, chính là không muốn để cho người nhà họ Hoắc tìm được đứa trẻ kia.
Nhưng bà ta tuyệt đối không ngờ được, mấy năm sau lại truyền đến tin tức của Hoắc Chấn truy cập Truyenhayonline.com để cập nhật nội dung các bạn nhé! Tiêu Ái có cảm giác như trời cũng sụp xuống.
Sao ông ấy có thể chết chứ?
Bà ta quay về, tìm kiếm con gái ruột của mình như điên. Đó là máu mủ duy nhất giữa bà ta và Hoắc Chấn Phong. Nhưng đôi vợ chồng kia căn bản không phải là người trong thôn đó. Bọn họ chẳng qua chỉ đi vào đó vẽ vật thực, đi qua đó mà thôi.
Sau khi sinh con xong, hai vợ chồng này truy cập Truyenhayonline.com để cập nhật nội dung các bạn nhé! mênh mông, Tiêu Ái lại bỏ lỡ máu mủ của mình như vậy. Bà ta tìm suốt nhiều năm nhưng không hề có bất kỳ tin tức nào.
Bây giờ bà ta nhìn tấm ảnh trước mắt, hồi tưởng lại từng cảnh sống chung với Hoắc Chấn Phong, nước mắt lập tức hoen mi.
Bà ta lại nhìn Thẩm Hạ Lan đang ngủ say. Nếu đây thật sự là con gái của bọn họ, bà ta nên làm gì?
Tiêu Ái vô truy cập Truyenhayonline.com để cập nhật nội dung các bạn nhé! say. Trong mơ, cô thấy mình bị người ta truy sát. Đường Trình Siêu cứ đuổi theo cô như phát điên, nói thế nào cũng không chịu buông tay. Mà Diệp Ân Tuấn vì bảo vệ cô, bị Đường Trình Siêu bắn một phát.
Máu đỏ này làm Thẩm Hạ Lan sợ tới mức hét lên một tiếng, lập tức từ trong lúc ngủ bừng tỉnh lại.
Tiêu Ái vội vàng cất đồ, đồng thời điều chỉnh lại tâm trạng của truy cập Truyenhayonline.com để cập nhật nội dung các bạn nhé! nhưng bàn tay phía dưới lại run lẩy bẩy.
Thẩm Hạ Lan liếc nhìn Tiêu Ái, lúc này mới chợt nhận ra mình đang ở đâu.
"Đúng vậy, cháu mới gặp ác mộng, thật đáng sợ!"
Thẩm Hạ Lan vỗ ngực mình giống như một đứa trẻ, sau đó đột nhiên cảm thấy mình như vậy thật ngu ngốc, xấu hổ thả tay xuống, nhìn về phía Tiêu Ái cười ngây ngô.
"Hì hì, dì Tiêu, có phải cháu ngủ quá lâu không? truy cập Truyenhayonline.com để cập nhật nội dung các bạn nhé! dù sao cũng không có chuyện gì cần làm."
Tiêu Ái cười khẽ, cất tấm ảnh trong tay và khóa lại.
Thẩm Hạ Lan thật ra không có thòi quen thăm dò chuyện riêng tư của người khác. Cô có thể cảm giác được tâm trạng của Tiêu Ái hôm nay rất không ôn, nhưng Tiêu Ái không nói, cô cũng không hỏi.
"Cháu đói bụng không? Chúng ta về nhà, tôi nấu món ngon cho cháu."
Tiêu Ái đột nhiên mở miệng, truy cập Truyenhayonline.com để cập nhật nội dung các bạn nhé! vừa lo.
Mặc dù ở chung không lâu, nhưng cô có thể cảm giác được Tiêu Ái không phải là một người thường xuyên thích nấu ăn, lâu như vậy đều là cô nấu cho Tiêu Ái ăn.
Nhưng hôm nay Tiêu Ái có nhã hứng, cô sẽ không quấy nhiễu.
"Được!"
Thẩm Hạ Lan trả lời rất dứt khoát.
Tiêu Ái vừa cười vừa nói: "Cháu thích ăn gì?"
Trong ánh mắt bà ta càng thêm dịu dàng.
Thẩm Hạ Lan cảm thấy Tiêu Ái có gì đó khác thường nhưng lại không nói ra được.
"Cháu thì cái gì cũng thích ăn truy cập Truyenhayonline.com để cập nhật nội dung các bạn nhé! nói với cháu, trẻ con mà kiêng ăn thì không lớn lên được. Dì xem, bây giờ nhìn tôi truy cập Truyenhayonline.com để cập nhật nội dung các bạn nhé! Lan vui vẻ nói.
Tiêu Ái đột nhiên hỏi: "Ba mẹ cháu có tốt với cháu không?"
"Tốt ạ. Bọn họ khá tốt với cháu. Ba mẹ cháu chỉ có mỗi một đứa con là cháu. Cháu nghe ba cháu nói, khi mẹ cháu sinh ra cháu, tử cung bị tổn thương, về sau không thể có con nữa. Bọn họ lại dồn hết yêu thương cho cháu. Mấy năm nay, chỉ cần cháu muốn, cháu thích, bọn họ đều sẽ truy cập Truyenhayonline.com để cập nhật nội dung các bạn nhé! năm năm trước làm bọn họ tưởng cháu đã chết, còn đau lòng nhiều năm đấy. Bây giờ cháu thật vất vả mới trở về được. Cháu nhất định phải cố gắng hiếu thảo với bọn họ."
Khi Thẩm Hạ Lan nhắc tới ba mẹ nhà họ Thẩm lại đặc biệt chân thành.
Cô đúng là có hơi nhớ ba mẹ. Còn có Diệp Tranh, còn có Nghê Nghê, còn có bà cụ Diệp.
Ôi!
Cũng không biết bao giờ mới có thể truy cập Truyenhayonline.com để cập nhật nội dung các bạn nhé! vậy, trong lòng rất áy náy, nhưng lại cảm thấy được an ủi. Cũng may mấy năm nay cô được chăm sóc rất tốt, không phải sao? Dù sao cũng tốt hơn theo bà ta hối hả ngược xuôi.
"Đi thôi, về nhà nào!"
Tiêu Ái mỉm cười, sau đó mặc áo khoác của mình vào, đi ra ngoài trước.
Lúc này Thẩm Hạ Lan mới chú ý thấy áo khoác của Tiêu Ái không ngờ lại ở trên vai của mình.
Nói truy cập Truyenhayonline.com để cập nhật nội dung các bạn nhé! của Tiêu Ái?
Thẩm Hạ Lan cảm thấy mình càng lúc càng càn rỡ, sao ở trước mặt Tiêu Ái lại càng lúc càng tùy hứng chứ?
Cô vội vàng đuổi theo Tiêu Ái.
"Dì Tiêu, để cháu lái xe cho. Cháu mới ngủ một giấc, rất tỉnh tháo."
Thẩm Hạ Lan thấy tinh thần Tiêu Ái không tốt lắm, vội vàng mở miệng.
"Được!"
Tiêu Ái đưa chìa khóa xe cho Thẩm Hạ Lan.
Hai người lên xe. Tiêu Ái hình như rất mệt truy cập Truyenhayonline.com để cập nhật nội dung các bạn nhé! nào, thậm chí còn chu đáo mở hệ thống sưởi trong xe lên.
Khi xe khởi động, Tiêu Ái dường như đã ngủ rồi.
Thẩm Hạ Lan cố gắng lái xe thật êm, không nhanh không chậm trở lại biệt thự.
Cô vừa định đánh thức Tiêu Ái thì bà ta đã mở mắt ra.
"Dì Tiêu, dì tỉnh rồi à? Chúng ta về đến nhà rồi."
"Ừ!"
Tiêu Ái nhìn Thẩm Hạ Lan mỉm cười, sau đó mới xuống xe.
Thẩm Hạ Lan cảm thấy truy cập Truyenhayonline.com để cập nhật nội dung các bạn nhé! nữa ánh mắt bà ta hình như rất dịu dàng, rất giống với ánh mắt của mẹ.
Cô cảm thấy mình thật sự quá nhớ nhà rồi.
Cũng không biết bao giờ mới có thể về nhà?
Thẩm Hạ Lan nhanh chóng xuống xe, theo Tiêu Ái vào biệt thự.
"Dì Tiêu, để cháu giúp dì một tay."
Thẩm Hạ Lan xắn tay áo của mình lên, lại bị Tiêu Ái đẩy ra khỏi phòng bếp.
"Hôm nay không cần tới cháu, cháu ra ngoài truy cập Truyenhayonline.com để cập nhật nội dung các bạn nhé! nhưng cũng không nói gì. Cô quay lại phòng khách, bật ti vi lên. Trên đó vẫn còn thông báo treo giải thưởng về cô. Bây giờ giá đã lên đến mười ngàn đô la mỹ rồi.
Xem ra Đường Trình Siêu thật sự sẵn sàng bỏ hết vốn liếng để tìm được cô.
Thẩm Hạ Lan càng xem càng thấy phiền muộn. Cô tắt ti vi, cầm bút định vẽ một chút, lại nhìn thấy những bản vẽ bị người truy cập Truyenhayonline.com để cập nhật nội dung các bạn nhé! Hồng là người có thể vào căn biệt thự này. Rõ ràng, đây là Dư Khinh Hồng làm.
Người phụ nữ này lại giống như đứa trẻ, xé nát tất cả những bức tranh của Thẩm Hạ Lan, thậm chí còn đặt ở trên bàn trà đầy khiêu khích.
Thẩm Hạ Lan lắc đầu, cảm thấy nực cười trước hành vi ấu trĩ của cô ta.
Vì không để cho Tiêu Ái tức giận, cô nhanh chóng thu dọn số giấy vụn, truy cập Truyenhayonline.com để cập nhật nội dung các bạn nhé! chân bàn trà.
CHƯƠNG 243: LÚC NÀO CHÚNG TA CÓ THỂ VỀ NHÀ
Bức ảnh ố vàng, giống như là ảnh cũ, tuy chỉ lộ một góc nhưng nó y chang hộp Pandora vậy, đâu đâu cũng thấy cám dỗ.
Thẩm Hạ Lan không phải là một người tò mò chuyện riêng tư của người khác, nhưng tình huống bây giờ lại khiến cô muốn xem xem sao.
Rốt cuộc đây là một bức ảnh thế nào?
Ở chỗ Hoắc Chấn Phong, cô nhìn thấy một bức ảnh rất giống Tiêu Ái, hôm nay ở đây có khả năng có thêm một tấm hình như thế không?
Trong lòng Thẩm Hạ Lan xoắn xuýt, do dự, nhưng cuối cùng cũng không căn cản được tính tò mò mà nhẹ nhàng lấy ra.
Đây là một bức ảnh chụp hai người.
Trong ảnh là một đôi trai tài gái sắc, rất xứng đôi.
Cô gái chính là người phụ nữ mà Thẩm Hạ Lan đã gặp, còn chàng trai lại rất nho nhã, thoạt trông lịch sự mà lễ phép.
Thẩm Hạ Lan lật ảnh lại, thấy phía sau viết "Ảnh kỉ niệm của Tiêu Ái và Hoắc Chấn Phong!"
"Hoắc Chấn Phong?"
Trái tim Thẩm Hạ Lan dừng lại một nhịp.
Người trong ảnh là Hoắc Chấn Phong?
Hoắc Chấn Phong thời trẻ ư?
Hoắc Chấn Phong lại chụp ảnh chung với Tiêu Ái ư?
Không nói cũng rõ hai người họ có quan hệ gì.
Thẩm Hạ Lan cảm thấy rất chấn động.
Thì ra không phải vì bề ngoài giống nhau, cũng không phải là chị em gì, mà Tiêu Ái chính là cô gái mà năm đó Hoắc Chấn Phong yêu mến.
Vậy chẳng lẽ Dư Khinh Hồng chính là con gái của Hoắc Chấn Phong và Tiêu Ái? Chính là cô con riêng mà bà cụ Hoắc vẫn cứ tìm đó sao?
Thẩm Hạ Lan cảm thấy cực kì kích động, cô chỉ muốn bây giờ lập tức nói tin này cho Hoắc Chấn Đình, nhưng cô vẫn nhịn được.
Không đúng!
Bây giờ Dư Khinh Hồng cũng chừng hai mươi ba hai mươi tư tuổi, sao có thể là con gái của Hoắc Chấn Phong và Tiêu Ái được chứ? Huống hồ Dư Khinh Hồng cũng nói rồi, ba của cô ta là Dư Dương, viện trưởng viện điều dưỡng.
Vậy chuyện này rốt cuộc là sao?
Thẩm Hạ Lan không hiểu nhưng cũng ngại đi hỏi Tiêu Ái, đành phải lén lút bỏ ảnh về chỗ cũ, giả vờ không biết gì cả, nhưng trong lòng lại không bình tĩnh.
Cô suy đi nghĩ lại cũng không nghĩ ra, cuối cùng đành phải gọi điện thoại cho Diệp Ân Tuấn.
"Sao thế? Mới đi một lúc đã nhớ anh rồi à?"
Diệp Ân Tuấn vừa nói chuyện là trêu ghẹo ngay.
Thẩm Hạ Lan nhỏ giọng nói: “Em vẫn luôn rất nhớ anh!"
Lời tán tỉnh này khiến Diệp Ân Tuấn nhất thời không biết nên trả lời thế nào.
Thẩm Hạ Lan cười nói: “Sao? Anh không nhớ em sao?"
"Nhớ chứ."
Diệp Ân Tuấn rất thẳng thắn trả lời câu này.
Tâm trạng Thẩm Hạ Lan tốt nên cũng không so đo nhiều thế, cô nhìn vào phòng bếp, thấy Tiêu Ái chưa đi ra, lúc này mới nhỏ giọng nói: “Ân Tuấn, em nói cho anh biết, em phát hiện một bí mật."
"Bí mật gì?"
Hình như Diệp Ân Tuấn đang ở trong xe, bên tai có tiếng gió."
Thẩm Hạ Lan nói: “Ban nãy em nhìn thấy ảnh chụp chung của dì Tiêu và Hoắc Chấn Phong, dì ấy chín mươi chín phần trăm chính là người phụ nữ mà Hoắc Chấn Phong yêu mến! Chẳng phải nói người phụ nữ đó đã chết rồi truy cập Truyenhayonline.com để cập nhật nội dung các bạn nhé! nên nói chuyện này cho Hoắc Chấn Đình biết không?"
Sau khi Diệp Ân Tuấn nghe được lời cô nói truy cập Truyenhayonline.com để cập nhật nội dung các bạn nhé! họ Hoắc như thế làm gì?"
Thẩm Hạ Lan đột nhiên ngửi thấy mùi chua từ ai đó.
"Ơ kìa, em chỉ là cảm ơn cậu Hoắc đã giúp đỡ chăm sóc ba mẹ em và bọn nhỏ thôi, anh nghĩ gì đấy? Hơn nữa vì chuyện này mà bà cụ Hoắc chẳng màng cơm nước gì. Nếu em biết thì nói cho họ một tiếng cũng dễ hiểu thôi đúng không?"
"Em hỏi Bộ trưởng Tiêu chưa? Em có biết Bộ truy cập Truyenhayonline.com để cập nhật nội dung các bạn nhé! hay không không?”
Câu nói của Diệp Ân Tuấn giúp Thẩm Hạ Lan hoàn toàn tỉnh táo lại.
Đúng thế!
Tiêu Ái đối xử với cô tốt như thế, lại cứu cô nữa. Không nói đến chuyện hôm nay thu nhận cô, mà còn đích thân xuống bếp nấu cơm cho cô. Cô cũng từng hỏi Tiêu Ái chuyện nhà họ Hoắc rồi, nhưng Tiêu Ái cũng không nói gì, điều này có nghĩa Tiêu Ái không muốn nhắc tới quá khứ truy cập Truyenhayonline.com để cập nhật nội dung các bạn nhé! người khác, hình như không hay lắm nhỉ?
Thẩm Hạ Lan bỗng cảm thấy mình rảnh quá rồi mới làm ra chuyện như thế.
"Xin lỗi Ân Tuấn, chắc do em rảnh quá đó. Chuyện này do em thiếu cân nhắc."
"Không sao, người nhà họ Hoắc sẽ tự giải quyết. Nếu Bộ trưởng Tiêu thật sự có liên quan với nhà họ Hoắc, nhưng nếu bà ấy muốn liên hệ với nhà họ Hoắc thì sẽ liên hệ thôi, chẳng cần truy cập Truyenhayonline.com để cập nhật nội dung các bạn nhé! em và Bộ trưởng Tiêu rất tốt, đừng vì nhà họ Hoắc mà làm hỏng mối quan hệ này. Huống chi nhà họ Hoắc cũng chẳng là gì với em, Hoắc Chấn Đình là anh em của anh, em hiểu chưa?"
Diệp Ân Tuấn nói câu này rất có hàm ý, Thẩm Hạ Lan không hiểu cũng hiểu rồi.
"Biết rồi đó bình giấm chua, em cũng chẳng nói gì với cậu Hoắc mà."
"Còn nói anh là bình giấm hả? Anh truy cập Truyenhayonline.com để cập nhật nội dung các bạn nhé! thì sao? Còn cái tên Tống Dật Hiên nữa, khi về nước rồi, em cách xa hai người họ tí đi."
Bây giờ Diệp Ân Tuấn y chang người chồng độc tài.
Thẩm Hạ Lan cười nói: “Có phải anh định bảo em cách xa tất cả đàn ông một chút luôn không?"
"Ừ, nếu có thế thì anh sẽ xây cho em một tòa tháp cao cao rồi nuôi em ở trong đó."
"Anh nghĩ hay quá!"
Thẩm Hạ Lan thật sự không truy cập Truyenhayonline.com để cập nhật nội dung các bạn nhé! nghe được tâm trạng anh rất tốt.
"Bên anh có tiến triển gì rồi sao? Trông anh có vẻ rất vui."
"Nghe được giọng em thì anh vui ngay."
Thẩm Hạ Lan rất hưởng thụ khi nghe Diệp Ân Tuấn nói câu này.
"Chồng à, em nhớ anh, thật sự nhớ anh rồi, lúc nào chúng ta có thể về nhà đây?"
Thẩm Hạ Lan cứ thấy bất an trong lòng.
Diệp Ân Tuấn biết bây giờ trong lòng cô bất lực, dù là ai truy cập Truyenhayonline.com để cập nhật nội dung các bạn nhé! kẻ không hộ khẩu, kiểu gì cũng khiến người ta bất an.
"Nhanh thôi, đợi anh thêm hai ngày nữa rồi anh dẫn em cùng về nhà."
"Ừ, em tin anh."
Thẩm Hạ Lan cười vui vẻ, nhưng ánh mắt hơi cô đơn.
Ngày nào chưa giải quyết được thân phận thì cô vẫn là người vợ bí mật, cả ngày không thấy ánh sáng được. Rốt cuộc thì đến bao giờ tháng ngày này mới kết thúc đây.
Hai người lại tình tứ truy cập Truyenhayonline.com để cập nhật nội dung các bạn nhé! đâu đó cần phải xuống xe. Thẩm Hạ Lan không đành lòng nói: “Cúp máy đi rồi nói chuyện sau. Đúng rồi, anh chuyển qua điện thoại em ít tiền đi, cứ ăn của dì Tiêu, uống của dì Tiêu mãi thì ngại quá. Em muốn mua quà tặng dì ấy, xem như là cảm ơn dì ấy."
"Được."
Diệp Ân Tuấn nói xong thì cũng cúp máy.
Không lâu sau điện thoại của Thẩm Hạ Lan reo lên.
Cô cúi đầu nhìn truy cập Truyenhayonline.com để cập nhật nội dung các bạn nhé! mươi tỷ.
Cái anh chàng phá của này, gửi cho cô nhiều tiền thế làm gì chứ?
Thẩm Hạ Lan suýt bị giật mình, nhưng cũng không nói gì.
Cô bắt đầu lên mạng xem xem có thứ gì muốn mua không.
Lúc Tiêu Ái đi ra, Thẩm Hạ Lan vẫn đang lướt web.
Bà nhìn cô rồi nói: “Qua ăn cơm nào."
"À! Dạ!"
Thẩm Hạ Lan nhanh chóng tắt máy tính đi.
"Ôi, nhiều món ngon quá vậy, hôm nay dì Tiêu trổ hết tài truy cập Truyenhayonline.com để cập nhật nội dung các bạn nhé! tạp dề, lúc này bà lại có mùi vị khói lửa nhân gian.
Thẩm Hạ Lan rửa tay rồi cầm đũa lên ăn.
"Vâng, ăn ngon lắm ạ, hóa ra tài nấu nướng của dì Tiêu đỉnh thế."
"Nhiều năm rồi chưa nấu nên không quen tay lắm, thích ăn thì ăn nhiều chút nhé. Đây có món gà xào xoài này, cháu nếm xem."
"Ôi, cháu thích ăn gà xào xoài nhất luôn ý."
Thẩm Hạ truy cập Truyenhayonline.com để cập nhật nội dung các bạn nhé! thì ngừng lại một chút.
Thích ăn gà xào xoài sao?
Giống y chang người đó.
"Dì Tiêu, dì cũng ăn đi."
Thẩm truy cập Truyenhayonline.com để cập nhật nội dung các bạn nhé! vàng nhắc bà ăn cơm.
Tiêu Ái cười, cầm đũa lên ăn vài ngụm, còn suốt quá trình chỉ nhìn Thẩm Hạ Lan ăn.
Bà đột nhiên phát hiện nhìn Thẩm Hạ Lan ăn đúng là một cách hưởng thụ.
Lúc cô gái này ăn cơm giống như ngon lắm vậy, khiến người nhìn có cảm giác rất thèm ăn.
Tiêu Ái và Thẩm Hạ Lan cùng ăn.
Đã lâu Thẩm Hạ Lan chưa được ăn đến vui vẻ như thế, phải nói là truy cập Truyenhayonline.com để cập nhật nội dung các bạn nhé! nhất là có mấy món đều là món cô thích ăn.
Sau khi ăn xong Thẩm Hạ Lan thấy mình no quá rồi, muốn dọn dẹp với Tiêu Ái nhưng lại bị Tiêu Ái từ chối.
"Cháu mau đi tản bộ cho tiêu cơm đi, ăn nhiều như thế cũng không sợ trướng bụng."
Tiêu Ái cưng chiều nói.
Thẩm Hạ Lan ngại ngùng le lưỡi nói: “Biết sao được, dì Tiêu nấu đồ ngon quá mà."
Nói xong cô bèn chạy ra sân truy cập Truyenhayonline.com để cập nhật nội dung các bạn nhé! nấu cơm cho Hoắc Chấn Phong ăn, ông ấy cũng nói thế.
Từ trên người Thẩm Hạ Lan, bà như thấy được rất nhiều bóng dáng của Hoắc Chấn Phong, tuy gương mặt không giống nhưng tính cách đó, thần thái đó giống đến lạ.
Tiêu Ái quay người vào bếp, mắt lại ươn ướt.
Sau khi Thẩm Hạ Lan đi cho tiêu cơm xong thì trở lại phòng khách, phát hiện Tiêu Ái chưa về phòng mình để ngủ, mà ngồi truy cập Truyenhayonline.com để cập nhật nội dung các bạn nhé! nay chưa bao giờ có.
"Dì Tiêu à, dì có chuyện gì sao?"
Thẩm Hạ Lan hỏi theo bản năng.
Tiêu Ái cười nói: “Dì hơi buồn lòng, cháu biết chơi cờ tướng không? Chúng ta chơi một ván nhé?"
"Cờ tướng ấy hả, cháu là kẻ chơi cờ dở, dì Tiêu đừng chê cháu là được."
"Cứ chơi đi."
Tiêu Ái cười, chẳng để ý gì.
Thẩm Hạ Lan lại hơi ngại ngùng.
Cô thật sự chơi kém lắm, nhưng bây giờ cũng chỉ đành không truy cập Truyenhayonline.com để cập nhật nội dung các bạn nhé! Ái tao nhã đi một quân.
Không lâu sau, Thẩm Hạ Lan bất cẩn bị chiếu tướng.
"Dì à, cháu đi lại được không? Nước này cháu đi nhầm!"
Thẩm Hạ Lan bắt đầu chơi xấu.
Tiêu Ái cười nói: “Được, cho cháu đi lại một nước đó."
Thẩm Hạ Lan vội vàng cầm quân cờ lên, nhưng vò đầu bứt tai nhìn tới nhìn lui cũng không biết nên đi nước nào.
Là ai phát minh ra trò này thế?
Sao lại khó quá vậy?
Cuối truy cập Truyenhayonline.com để cập nhật nội dung các bạn nhé! quả bi thảm, quân cờ của cô nhanh chóng bị Tiêu Ái ăn hết.
"Trời ạ, không chơi nữa, dì Tiêu bắt nạt người ta."
Thẩm Hạ Lan chu miệng lên như đứa bé.
Lần đầu tiên Tiêu Ái bật cười.
Nụ cười của bà khác khi trước, chẳng dửng dưng như thế, cũng chẳng quá thận trọng, mà là thật sự thoải mái cười to, nhất thời khiến Thẩm Hạ Lan nhìn đến ngây dại.
Vào lúc này, bên ngoài đột nhiên vang truy cập Truyenhayonline.com để cập nhật nội dung các bạn nhé! gì hay thì nói con nghe với nào."
Dư Khinh Hồng đi vào mà chẳng kêu gọi gì, khi nhìn thấy Thẩm Hạ Lan thì trực tiếp ngồi xuống bên cạnh cô, lạnh lùng nói: “Cô cút sang một bên, không biết chừa chỗ cho tôi à?"
Mọi sự vui vẻ của Tiêu Ái, lúc này đều tan thành mây khói.
"Ai bảo con qua? Chẳng phải bảo con ở lại bệnh viện chữa trị gương mặt sao? Con tới đây làm truy cập Truyenhayonline.com để cập nhật nội dung các bạn nhé! túc, khác hẳn con người vui vẻ ban nãy, chuyện này khiến Dư Khinh Hồng nhất thời sửng sốt, sau đó lập tức thấy ghen tị.
CHƯƠNG 244: LÀM MỘT GIAO DỊCH NHÉ?
“Mẹ, con là con gái mẹ, con gái ruột của mẹ! Mẹ vui vẻ với đứa không có hộ khẩu kia như vậy mà con vừa về mẹ đã nhìn con như này. Có phải mẹ thật sự rất ghét con không?”
Giọng điệu Dư Khinh Hồng hơi kích động, thậm chí cô ta còn dành cho Thẩm Hạ Lan một cái nhìn gay gắt.
Thẩm Hạ Lan cảm thấy mình rất vô tội.
Cô trêu ai, chọc ai rồi?
Nhưng cô vẫn đứng dậy, nhỏ giọng nói: “Dì Tiêu, cháu đi dọn dẹp một chút, mọi người ở phòng khách nói chuyện đi ạ.”
“Không cần, để dì dọn cho.”
Tiêu Ái muốn ngăn Thẩm Hạ Lan lại.
Dư Khinh Hồng lại nói: “Cô ta ăn chùa ở chùa chỗ chúng ta, làm chút việc thì có sao? Mẹ, sao mẹ lại đối xử tốt với cô ta vậy?”
Mặt Tiêu Ái lại trầm xuống.
“Con đến đây làm gì?”
“Con tới thăm mẹ! Nghe nói hôm nay mẹ đi làm cho nên con tới thăm mẹ, không được sao?”
Dư Khinh Hồng hơi tức giận, đặt thực phẩm dinh dưỡng trong tay sang một bên, bĩu môi, hiển nhiên không hài lòng với thái độ của Tiêu Ái.
Thẩm Hạ Lan hơi sửng sốt.
Hôm nay họ mới đến đại sứ quán, sao Dư Khinh Hồng lại biết?
Lẽ nào Dư Khinh Hồng luôn cho người đi theo, theo dõi họ?
Tiêu Ái cũng nghĩ tới vấn đề này.
“Sao con biết mẹ đã đến đại sứ quán?”
Vẻ mặt Tiêu Ái hơi nặng nề, dáng vẻ nghiêm túc ấy của bà khiến Dư Khinh Hồng không rét mà run.
“Không, con chỉ nghe nói thôi.”
“Nghe ai nói? Bây giờ con còn theo dõi cả mẹ cơ à?”
Tiêu Ái nhìn Dư Khinh Hồng, không hề nhượng bộ cô ta chút nào.
Dư Khinh Hồng cảm thấy rất mất mặt trước mặt Thẩm Hạ Lan, vì thế thẳng eo, kiên quyết nói: “Con cho người theo dõi Diệp Ân Tuấn, nghe nói anh ấy tới đại sứ quán tìm mẹ nên mới biết mẹ đi làm, con không theo dõi mẹ, con thích Diệp Ân Tuấn, con muốn theo đuổi anh ấy!”
“Diệp Ân Tuấn có vợ rồi, con không hiểu sao?”
Tiêu Ái không biết sao mình lại sinh ra cái thứ con cái như này!
Dư Khinh Hồng vẫn cố chấp nói: “Anh ấy là đàn ông có vợ, Thẩm Hạ Lan chỉ là một người không có hộ khẩu, không có hộ khẩu thì cũng chẳng làm ăn được gì. Hơn nữa Diệp Ân Tuấn ở bên cô ta thì làm được gì? Ở bên con, mẹ có thể giúp anh ấy có chỗ đứng vững chắc ở Mỹ, không phải sao? Người thông minh đều biết nên lựa chọn con.”
“Tình yêu có thể lựa chọn còn gọi là tình yêu sao? Dư Khinh Hồng, khi nào con mới thật sự trưởng thành đây?”
Tiêu Ái chỉ hận rèn sắt không thành thép, bà lại nhìn sang Thẩm Hạ Lan, hiền lành, đức độ, hiểu sâu biết rộng, sao khoảng cách giữa hai người lại lớn đến thế?
Bà càng nhìn càng thấy ngứa mắt Dư Khinh Hồng ngang ngược hống hách.
Tiêu Ái thở dài: “Con tới đây còn chuyện gì nữa không? Không có việc gì thì về đi, con gái con đứa, mặt đã biến dạng rồi còn chạy lung rung, không sợ người khác chê cười à?”
Dư Khinh Hồng thật tâm tới thăm Tiêu Ái nhưng lần nào mẹ cũng đối xử lạnh nhạt, thờ ơ với cô ta, bình thường thì cũng thôi nhưng bây giờ bà lại trách mắng cô ta ngay trước mặt Thẩm Hạ Lan, Dư Khinh Hồng cảm thấy không kiên trì được nữa.
“Mẹ, tối nay con muốn ở lại đây.”
“Không truy cập Truyenhayonline.com để cập nhật nội dung các bạn nhé! ở lại thì sao con lại không được?”
Dư Khinh Hồng thật sự cảm thấy Tiêu Ái có thành kiến truy cập Truyenhayonline.com để cập nhật nội dung các bạn nhé! luôn yêu cầu nghiêm khắc với cô ta, thậm chí còn không chiều chuộng khiến Dư Khinh Hồng rất buồn.
Nhưng Tiêu Ái lại đối xử khác với Thẩm Hạ Lan, cô ta có thể cảm nhận được cho dù Tiêu Ái vẫn lạnh lùng, thờ ơ nhưng ánh mắt bà nhìn Thẩm Hạ Lan lại dịu dàng, là ánh mắt mà cô ta hằng mong ước nhưng không thể.
Rốt cuộc cô ta có điểm nào không bằng Thẩm Hạ truy cập Truyenhayonline.com để cập nhật nội dung các bạn nhé! ta mới là con gái ruột của Tiêu Ái, nhưng Tiêu Ái lại đồng ý cho Thẩm Hạ Lan ở lại mà không cho con gái bà là cô ở lại, vì sao?
Mắt Dư Khinh Hồng ửng hồng.
“Mẹ, mẹ thật sự là mẹ con sao?”
Nói xong cô ta bật khóc chạy ra ngoài.
Thẩm Hạ Lan thấy sự tồn tại của mình có lẽ thật sự đã mang đến cho họ một khoảng cách, có lẽ cô không ở đây truy cập Truyenhayonline.com để cập nhật nội dung các bạn nhé! nhanh chóng giải quyết những chuyện này.
Cô lặng lẽ thu dọn bát đũa vào bếp.
Tiêu Ái day day thái dương, đột nhiên cảm thấy đau dầu.
Dư Khinh Hồng luôn tự cho là đúng, muốn làm gì thì làm, không biết nghĩ cho người khác. Tiêu Ái rất không thích tính này của cô ta, cũng không được coi là ghét, chỉ là hơi không ưa mà thôi.
Bây giờ Dư Khinh Hồng chạy ra ngoài bà cũng hơi lo lắng, truy cập Truyenhayonline.com để cập nhật nội dung các bạn nhé! sĩ nên bà cũng không nói gì.
Vốn Tiêu Ái còn muốn trò chuyện thêm với Thẩm Hạ Lan nhưng tiếc là đã bị Dư Khinh Hồng quấy rầy, bây giờ bà cũng chẳng còn hứng thú nữa.
“Hạ Lan, cháu dọn xong thì tự thu xếp nhé, dì đi chợp mắt một chút.”
Tiêu Ái có thói quen ngủ trưa, bây giờ đầu bà lại đang đau.
“Vâng.”
Thẩm Hạ Lan trả lời dứt khoát.
Nhìn Tiêu Ái vào phòng ngủ, cô mới xoay truy cập Truyenhayonline.com để cập nhật nội dung các bạn nhé! chạy ra khỏi biệt thự thì nhanh chóng tìm một nơi để trốn.
Cô ta nghĩ Tiêu Ái sẽ đuổi theo, nói thế nào thì họ cũng là mẹ con, không phải sao?
Nhưng đợi rất lâu mà không thấy Tiêu Ái đi ra, chỉ thấy Thẩm Hạ Lan đang bận rộn trong bếp, dáng vẻ ấy như thể cô mới là chủ nhân của nơi này.
Cảm giác này đã kích thích Dư Khinh Hồng một cách sâu sắc.
Tại sao một truy cập Truyenhayonline.com để cập nhật nội dung các bạn nhé! sao một người phụ nữ không có gì như vậy lại được Diệp Ân Tuấn một lòng yêu thương?
Tại sao?
Dư Khinh Hồng cay đắng đấm tay vào tường, cơn đau khiến mắt cô ta càng thêm âm trầm, lạnh lẽo.
Cô ta ghét Thẩm Hạ Lan, cực kỳ ghét!
Làm sao mới có thể khiến Thẩm Hạ Lan biến mất đây?
Dư Khinh Hồng híp mắt sau đó gọi điện cho vệ sĩ.
Không lâu sau, chuyện giữa Thẩm Hạ Lan và Đường truy cập Truyenhayonline.com để cập nhật nội dung các bạn nhé! ra mọi chuyện đều do Đường Trình Siêu làm.
Đường Trình Siêu là ai?
Là bá chủ thương nghiệp vùng này!
Dư Khinh Hồng nở nụ cười lạnh lùng.
Cô ta lấy điện thoại di động ra, tìm một nơi yên tĩnh gọi cho Đường Trình Siêu.
Nhìn thấy dãy số lạ, Đường Trình Siêu vốn định không nghe nhưng nghĩ một lúc vẫn ấn nút nghe.
“Tôi là Đường Trình Siêu, xin hỏi ai vậy?”
“Tôi biết anh đang tìm nơi ở của Thẩm Hạ Lan.”
Lời của Dư Khinh Hồng khiến truy cập Truyenhayonline.com để cập nhật nội dung các bạn nhé! biết tôi là ai, dù sao tôi cũng có thể khiến anh có được người phụ nữ mà anh truy cập Truyenhayonline.com để cập nhật nội dung các bạn nhé! phụ nữ này xuất hiện trước mặt Diệp Ân Tuấn nữa.”
Câu nói của Dư Khinh Hồng khiến Đường Trình Siêu hiểu ra điều gì đó.
“Cô thích Diệp Ân Tuấn?”
“Đúng! Tôi muốn làm vợ anh ấy! Nhưng Thẩm Hạ Lan đang cản đường tôi.”
Dư Khinh Hồng không cho rằng có gì cả.
Đường Trình Siêu cười chế nhạo: “Sao tôi có thể tin cô đây? Chưa biết chừng cô là người do Diệp Ân Tuấn gài vào để bẫy tôi?”
“Không, bây truy cập Truyenhayonline.com để cập nhật nội dung các bạn nhé! mà mẹ tôi còn coi cô ta như bảo bối. Người đàn ông tôi thích cũng một lòng vì cô ta, mẹ tôi cũng thích cô ta, tại sao những người mà tôi quan tâm, thứ mà tôi muốn, cô ta đều cướp đoạt hết? Nếu anh hợp tác với tôi thì tôi sẽ giao cho anh, nếu anh không hợp tác với tôi thì thôi, tôi sẽ gọi cảnh sát bắt cô ta đi. Dù sao bây giờ truy cập Truyenhayonline.com để cập nhật nội dung các bạn nhé! sao?”
Dư Khinh Hồng thờ ơ nói.
Đường Trình Siêu khẽ cau mày, thấp giọng nói: “Cô ở đâu?”
“Anh không cần quan tâm tôi ở đâu, tôi nói cho anh địa chỉ, anh tới đó chờ, lát nữa tôi sẽ đưa người tới cho anh.”
“Ừ!”
Hai người nhanh chóng đạt được thoả thuận.
Sau khi cúp điện thoại, Dư Khinh Hồng nhìn bóng lưng Thẩm Hạ Lan đang bận rộn, ý cười lạnh lùng bên khoé miệng càng rõ hơn.
Ngay từ lần đầu truy cập Truyenhayonline.com để cập nhật nội dung các bạn nhé! ta, bây giờ lại còn không biết tốt xấu mà chiếm mất gia đình cô ta, bây giờ cũng không trách cô ta được.
Cô ta vốn thích Diệp Ân Tuấn mà Thẩm Hạ Lan lại giữ mất vị trí bà Diệp, dù xét từ khía cạnh nào thì hai người cũng không thể chung sống hoà thuận với nhau, đúng không?
Dư Khinh Hồng sửa sang lại bản thân rồi lấy một ống tiêm từ trong túi ra.
Thứ này được truy cập Truyenhayonline.com để cập nhật nội dung các bạn nhé! ta vốn định dùng cho nhân viên bảo vệ ngăn cản mình, không ngờ hôm nay lại dùng với Thẩm Hạ Lan.
Cô ta tiêm vào ống một chút thuốc an thần sau đó đặt trong ống tay áo rồi mới về lại biệt thự.
Tiêu Ái vẫn đang nghỉ ngơi, Thẩm Hạ Lan cũng đang dọn dẹp phòng bếp, không phát hiện ra có người đi vào.
Đến khi phát hiện có tiếng bước chân phía sau, Thẩm Hạ Lan vội truy cập Truyenhayonline.com để cập nhật nội dung các bạn nhé! đã đâm kim tiêm vào động mạch chủ trên cổ cô.
“Đừng trách tôi! Nếu trách thì trách cô không nên tới nhà tôi, không nên thích cùng một người đàn ông với tôi.”
Vẻ mặt Dư Khinh Hồng lạnh lùng, hai tay không hề buông lỏng, ngón cái đẩy chất lỏng trong kim tiêm vào động mạch Thẩm Hạ Lan.
“Cô… Dư Khinh Hồng…”
Thẩm Hạ Lan muốn nói gì đó nhưng người mềm nhũn, đứng không vững.
Cô va vào bát đĩa truy cập Truyenhayonline.com để cập nhật nội dung các bạn nhé! Hồng đã phát hiện ra trước, đóng cửa phòng bếp lại, ngăn âm thanh truyền ra ngoài.
Mà phòng ngủ của Tiêu Ái ở lầu hai, lại đóng cửa, muốn nghe thấy cũng khó.
Dư Khinh Hồng nhìn Thẩm Hạ Lan vẫn đang giãy giụa thì chỉ đứng đó cười chế nhạo.
Cô ta lúc này kèm theo khuôn mặt đã biến dạng, trông như một mụ phù thuỷ.
Thẩm Hạ Lan cố gắng giữ tỉnh táo nhưng cuối cùng vẫn không chống truy cập Truyenhayonline.com để cập nhật nội dung các bạn nhé! không cam tâm.
Dư Khinh Hồng thấy cô đã ngất hẳn mới thở phào nhẹ nhõm.
Kim tiêm này của cô ta có thể khiến một con voi hôn mê, cô ta không tin Thẩm Hạ Lan có thể chống cự được.
Dư Khinh Hồng dìu Thẩm Hạ Lan lên vai rồi kéo cô ra khỏi phòng bếp, sau đó đi thẳng ra khỏi biệt thự.
Bên ngoài biệt thự có camera nhưng Dư Khinh Hồng cũng không sợ Tiêu Ái sẽ mắng truy cập Truyenhayonline.com để cập nhật nội dung các bạn nhé! nào cũng sẽ không vì một người ngoài mà trách mắng mình, chỉ cần Thẩm Hạ Lan không ở đây thì mọi chuyện đều ổn.
Cô ta ném Thẩm Hạ Lan ra ghế sau xe, không lâu sau thì thấy Đường Trình Siêu lái chiếc Land Rover chạy tới.
“Tổng giám đốc Đường tích cực thật đấy!”
Dư Khinh Hồng chế giễu.
Đường Trình Siêu nhìn thấy dung mạo Dư Khinh Hồng lúc này thì giật mình nhưng vẫn lạnh nhạt hỏi: “Người truy cập Truyenhayonline.com để cập nhật nội dung các bạn nhé! quà tôi tặng hai người, nhớ lời anh đã đồng ý với tôi, không được để cô ta xuất hiện trước mặt Diệp Ân Tuấn nữa!”
Dư Khinh Hồng ném chìa khoá xe cho Đường Trình Siêu, sau đó lái xe của anh ta nghênh ngang rời đi.