Mục lục
Cục Cưng Có Chiêu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 248: MÀY KHÔNG PHẢI CON GÁI TAO




CHƯƠNG 248: MÀY KHÔNG PHẢI CON GÁI TAO



Tuy Diệp Ân Tuấn mang theo bình oxi, nhưng nếu muốn lặng xuống đáy biển cũng không phải một chuyện dễ dàng.



Cơ thể anh bắt đầu mất sức, sức nâng của nước biển càng khiến anh không chịu đựng nổi, nhưng Diệp Ân Tuấn không muốn từ bỏ, không thể từ bỏ.



Không biết bây giờ Thẩm Hạ Lan thế nào rồi.



Anh không tin Thẩm Hạ Lan sẽ lái xe tự sát, cách giải thích duy nhất chính là có người muốn giết Thẩm Hạ Lan, mà ngay lúc đó không biết tình huống của cô thế nào nữa.



Diệp Ân Tuấn không biết người này là ai, nhưng anh biết tuyệt đối không thể là Đường Trình Siêu.



Mục tiêu của Đường Trình Siêu vẫn luôn là cướp đi Thẩm Hạ Lan từ trong tay anh, anh ta sẽ không khiến cô chết.



Sức nâng của nước biển khiến Diệp Ân Tuấn không thể mở mắt ra, nhưng anh vẫn không muốn từ bỏ.



Làn da đau đớn như bị kim đâm, cánh tay bị thương đã chết lặng, như mất đi tri giác, nhưng Diệp Ân Tuấn vẫn đang lặn xuống.



Hình như anh nhìn thấy hình dáng của ô tô.



Nóc xe màu trắng còn đang nổi bong bóng.



Thẩm Hạ Lan có ở bên trong không?



Diệp Ân Tuấn muốn bơi qua xem thử, nhưng anh hơi không chống đỡ được nữa.



Diệp Ân Tuấn ổn định lại thân thể của mình, cố gắng hít thở.



Đội cứu hộ và đội vớt đều sẽ không mạo hiểm tính mạng đi xuống đáy biển sâu như thế, khi nhìn thấy Diệp Ân Tuấn như lạnh cóng, bọn họ bèn muốn kéo anh lên trước.



Nhưng Diệp Ân Tuấn nhận ra ý của bọn họ, đột nhiên cho bọn họ mấy đấm trong biển, dáng vẻ liều lĩnh kia khiến người ta hơi sợ hãi.



Cuối cùng bọn họ bắt đầu rút lui.



Diệp Ân Tuấn cũng không để ý.



Anh hít sâu một hơi, dùng hết sức lực bơi xuống dưới.



Cuối cùng cũng chạm vào tay nắm của ô tô.



Diệp Ân Tuấn vui vẻ không sao tả xiết.



Anh dùm sức kéo cửa xe, lại phát hiện cửa xe không mở ra được, anh chỉ có thể không ngừng tông vào, dùng cánh tay, dùng thân thể, liên tục đập vào kính xe.



Lực đập mạnh mẽ khiến cánh tay anh lại chảy máu đầm đìa, nhưng Diệp Ân Tuấn như không nhìn thấy, tiếp tục như phát điên.



Cuối cùng kính cửa xe hơi lung lay.



Anh đạp tới một cước, cửa sổ thuỷ tinh vỡ nát.



Diệp Ân Tuấn vội vàng mở cửa xe.



Sau khi mở cửa xe, Diệp Ân Tuấn mới phát hiện cửa xe bên kia đã mở ra, mà trong xe cũng không có bóng dáng của Thẩm Hạ Lan, chỉ còn lại áo khoác của cô.



Trên áo khoác còn có máu vẫn chưa trôi đi.



Diệp Ân Tuấn chỉ cảm thấy đầu mình kêu ong ong.



Thẩm Hạ Lan bị thương?



Cô đi đâu rồi?






1999063_1_25,60




1999063_2_25,60

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK