Mục lục
Cục Cưng Có Chiêu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 966

Trương Hằng Chí giống như rất sợ người mà Thẩm Niệm Niệm nói đến kia, mặc dù rất không phục, nhưng giọng nói cũng nhỏ dần đi trước lời nói của Thẩm Niệm Niệm.

Thẩm Hạ Lan lại càng tò mò về người này.

Thẩm Niệm Niệm thấy Trương Hằng Chí có vẻ nguôi giận rồi, lúc này mới nhỏ giọng nói: “Mau đi đi.

Chuyện của anh tôi sẽ nói với anh ta sau, cho dù cậu Lương có chặn đứt con đường làm ăn của anh thì tôi cũng sẽ bảo anh ta sắp xếp cho anh một con đường khác. Yên tâm đi.”

“Vậy nhờ cả vào cô.”

Lúc Trương Hằng Chí đến thì khí thế vô cùng hùng hổ, lúc rời đi thì lại yên lặng không một tiếng động.

Thẩm Hạ Lan nhíu chặt mày.

Thẩm Niệm Niệm ngáp một cái liền quay về phòng.

Tiêu Niệm Vi kéo Thẩm Hạ Lan yên lặng rời khỏi căn nhà.

Sau khi ra ngoài, Thẩm Hạ Lan mới thở phào nhẹ nhõm, hỏi: “Cô có biết người trong này là ai không?”

“Biết chứ, là người đã bán nhà cho tôi đó.”

Tiêu Niệm Vi lấy máy tờ giấy A4 từ trong túi ra, nhàn nhạt nói: “Đây là thông tin về người đàn ông ở trong đó, hiện tại cũng coi là bạn trai của Thẩm Niệm Niệm. Tối hôm qua trong buổi tiệc tôi thầy cô đối đầu với Trương Hằng Chị, tôi đi điều tra một chút thì phát hiện chuyện này cũng rất thú vị, cho nên nhân lúc không đi làm liền dẫn cô qua đây xem xem thế nào.”

Thẩm Hạ Lan nhận lấy máy tờ giấy từ trong tay Tiêu Niệm Vi, tâm trạng không tốt lắm.

“Chuyện này cảm ơn cô nhiều lắm.”

“Không cần cảm ơn, xử lý rắc rối của cô cho xong sớm đi, sau đó nhanh chóng mở công ty điện ảnh kiếm tiền.”

Tiêu Niệm Vi cười cười, sau đó vỗ vai Thẩm Hạ Lan, thấp giọng nói: “Cần tôi đưa cô về không?”

“Không cần, tôi tự đi.”

Hiện tại Thẩm Hạ Lan vẫn không muốn quay về nhanh như thé, liền tạm biệt Tiêu Niệm Vi ở đây.

Trong đầu cô bây giờ rất rồi.

Thẩm Niệm Niệm có bạn trai, hơn nữa dường như thế lực cũng không nhỏ, nhưng cô ta tại sao lại không nói với ba mẹ và người nhà họ Thẩm?

Tại sao vẫn muốn thể hiện ra như mình nghèo lắm vậy?

Thẩm Hạ Lan tìm một chỗ ngồi xuống, lấy máy tờ giấy kia ra xem.

Người bạn trai này của Thẩm Niệm Niệm tên là Vu Phong, nghe nói là ông chủ của một công ty lớn, làm ăn nhiều ở nước ngoài, không có mấy người biết anh ta làm gì ở nước ngoài. Về tuổi tác cũng đã sắp ba mươi, chưa kết hôn, quan hệ hiện tại với Thẩm Niệm Niệm là người yêu.

Có điều phía sau Tiêu Niệm Vi còn tô đậm một dòng.

Vu Phong hình như là được Diệp Tri Thu nuôi ở cô nhi viện.

Mắt Thẩm Hạ Lan nhíu chặt lại.

Thẩm Niệm Niệm từ nhỏ cũng ở cô nhỉ viện, cho nên Vu Phong này rất có khả năng là người của Diệp Trỉ Thu. Nhưng điều khiến Thẩm Hạ Lan thấy kì lạ đó là, Diệp Tri Thu đã bị bắt rồi, thế lực của ông ta cũng bị giải tán rồi, Vu Phong này tại sao lại không bị ảnh hưởng?

Hơn nữa ý nghĩa sự tồn tại của anh ta rốt cuộc là gì?

Lễ nào người đứng sau Hoàng Phi cũng là anh ta?

Người hủy hoại nhà họ Lam cũng là anh ta?

Thẩm Hạ Lan liên kết vài chuyện này với nhau, nhưng lại không tìm thấy bằng chứng.

Cô ở ngoài rất lâu, cho đến khi Diệp Ân Tuấn gọi điện thoại cho mình, nghe tiếng chuông điện thoại kêu cô mới như bừng tỉnh sau cơn mơ.

“Sao vậy? Ăn một bữa cơm thôi mà khiến em mắt tích luôn vậy à?”

Diệp Ân Tuấn thấy Thẩm Hạ Lan vẫn chưa về, khó tránh có chút lo lắng.

Thẩm Hạ Lan gập máy tờ giấy lại, nhỏ giọng nói: “Không sao, em đi loanh quanh một chút. Ân Tuần, Hoàng Phi có ở đó không?”

“Có đây, em có chuyện gì muốn hỏi à2”

“Ừm. Em tự qua đó, anh bảo Phi qua đón em đi.”

Thẩm Hạ Lan cảm thầy có chút mệt, liền tìm một quán cà phê ngồi một lát.

Diệp Ân Tuấn sau khi ngắt điện thoại liền gọi Phi đến.

Lúc Phi đến, Thẩm Hạ Lan vừa đúng lúc uống hết tách cà phê.

“Bà chủ, tôi đến rồi.”

“Đi thôi, đi gặp Hoàng Phi.”
CHƯƠNG 967

Thẩm Hạ Lan thanh toán, sau đó rời đi cùng với Phi, lại một lần nữa đi đến trước mặt Hoàng Phi.

Trải qua sự dày vò cả một đêm, Hoàng Phi so với lúc trước tiều tụy đi rất nhiều, lúc nhìn tháy Thẩm Hạ Lan, như có chút van nài nói:””Cô giết chết tôi đi. Sống như vậy tôi thà chết còn hơn.”

Nhìn đôi chân bị đánh gãy của Hoàng Phi, Thẩm Hạ Lan không hề thương xót anh ta.

“Anh nghĩ đến Lam Dũng đi, cậu ấy làm sao chịu đựng được? Hoàng Phi, có những chuyện đã làm rồi thì bắt buộc phải trả giá.”

“Thẩm Hạ Lan, cô bây giờ với trước kia không giống như vậy, cô…”

“Anh tưởng anh rất hiểu tôi sao? Tôi có thể vô cùng lương thiện, nhưng xin đừng giẫm đạp lên sự lương thiện của tôi mà đối xử tệ với những người quan trọng nhất bên cạnh tôi, chuyện như vậy tôi sẽ không để yên đâu.”

Thẩm Hạ Lan nói xong, nhìn Hoàng Phi, thẳng thắn hỏi: “Anh quen Vụ Phong không?”

“Ai?”

“Vu Phong.”

Thẩm Hạ Lan nói lại lần nữa.

Có điều nhìn vào ánh mắt hoảng loạn của Hoàng Phi, Thẩm Hạ Lan biết mình đã hỏi thừa rồi.

Hoàng Phi cũng từng nói, tắt cả những việc anh ta làm đều thông qua sự sai khiến của người phụ nữ kia, cho nên muốn biết chuyện của Lam Dũng và Vu Phong có liên quan gì không, Thẩm Hạ Lan nghĩ vẫn phải nên hỏi người phụ nữ kia.

“À, người phụ nữ kia đâu?”

Phi ngay lập tức nói:” Lúc mới bị bắt vẫn còn rất ngoan ngoãn hành thật, có điều sau đó cô ta bỏ trồn mắt rồi.”

“Bỏ trốn là sao?”

Thẩm Hạ Lan nhất thời cau mày.

Phi lắc đầu.

“Không rõ nữa, không phải tôi trông chừng. Dù sao người phụ nữ đó cũng rất tinh ranh.”

“Cử người đến chỗ này theo dõi, xem cô ta có đến tìm người này hay không.”

Thẩm Hạ Lan đưa địa chỉ của Vu Phong cho Phi.

Hoàng Phi vào lúc này đã đau đớn đến nỗi muốn bắt tỉnh.

“Thẩm Hạ Lan, cô cho tôi chết luôn đi.”

“Chịu đựng đi. Chuyện anh làm với hai chị em nhà họ Lam, bản thân mình cũng nếm trải cảm giác đó đi.

Các cậu cũng đừng giam giữ anh ta nữa, cho anh ta chút tiền, sau đó vứt anh ta ra đường đi. Sau này ân oán giữa tôi với anh ta coi như xong.”

Thẩm Hạ Lan nói rồi đứng dậy rời đi.

Trong lòng cô có chút phiền muộn, có chút buồn bã.

Sau khi về đến khách sạn, Diệp Ân Tuấn không ở đó, có thể là đi gặp Lương Thiệu Cảnh rồi.

Thẩm Hạ Lan nghĩ ngợi, đi đến phòng của Lam Dũng.

“Chị Hạ Lan, sao chị lại đến đây?”

967-cuc-cung.jpg


“Aiyo, Lam Dũng nhà chúng ta biết xấu hồ rồi kìa?”

Thẩm Hạ Lan cười anh ta, mặt Lam Dũng lại càng đỏ hơn.

“Chị Hạ Lan, chị chỉ biết trêu chọc em. Chị em cũng không biết dạo này ra sao rồi.”

Nghe Lam Dũng nói vậy, trong lòng Thẩm Hạ Lan có chút buồn bã.

“Yên tâm đi, chị sẽ tìm người chăm sóc cho cô ấy.”

Thẩm Hạ Lan không nói với Lam Dũng những chuyện xấu kia của Trương Hằng Chí, có điều có sự đảm bảo của Thẩm Hạ Lan, Lam Dũng lại cảm thấy yên lòng không ít.
CHƯƠNG 968

“Tính tình của chị em quá bướng bỉnh, bây giờ anh Tống Đình cũng thành người thực vật rồi, em thật sự chỉ mong mình có thể nhanh chóng khỏe lại, có thể nhanh chóng giúp đỡ chị em.”

“Em yên tâm đi, còn có chị mà.”

Thẩm Hạ Lan lại an ủi Lam Dũng một lần nữa, có điều thấy sắc mặt của anh ta khá tốt, tâm trạng cũng ổn định, lúc này mới rời khỏi phòng.

Sau khi ra khỏi phòng, Thẩm Hạ Lan gọi điện thoại cho Lam Tử Thất.

Đầu dây bên kia bắt máy rất nhanh.

“Hôm nay lại nghe điện thoại nhanh vậy, không bận à?”

Lam Tử Thất dựa vào ghế, có chút buồn bực nói: “Bây giờ không bận gì nữa, nghe nói đạo diễn đắc tội với người ta ở bên ngoài, bây giờ cả bộ phim này phải dừng lại hoàn toàn rồi, tắt cả mọi người đều đang phải chờ đợi, không biết nhà đầu tư có ý gì nữa.”

Thẩm Hạ Lan đương nhiên là biết chuyện của đạo diễn.

“Chuyện của đạo diễn đó là do tớ làm.”

“Hả?”

Thẩm Hạ Lan đem tắt cả mọi chuyện mình biết nói cho Lam Tử Thất biết.

Lam Tử Thất có chút tức giận giậm chân.

“Người phụ nữ tên Thẩm Niệm Niệm đó không phải có bệnh đây chứ? Tớ cũng không chọc ghẹo gì cô ta, cô ta bảo đạo diễn làm khó tớ là có ý gì?”

“Có thể là vì tớ, bởi vì cậu là bạn thân của tớ, cô ta mới làm như vậy, đúng rồi, chuyện tai nạn xe của Tống Đình điều tra thế nào rồi?”

Lam Tử Thất lắc đầu nói: “Không có tiến triển gì hết, nói cũng ki lạ, lúc đó lại không có bắt kỉ người làm chứng nào, cậu nói xem như vậy có thể hay không? Thời gian Tống Đình xảy ra tai nạn xe là giờ đi làm, cho dù có xảy ra vào một góc chết nào đó, nhưng làm sao có thể đến một người qua đường cũng không có được? Tớ luôn cảm thấy chuyện này có chút kì lạ, hơn nữa lúc đó Thẩm Niệm Niệm đang ở bệnh viện vốn cũng không gặp Tống Đình, thì làm sao lại biết chuyện Tống Đình trở thành người thực vật?”

Thẩm Hạ Lan biết, những điều Lam Tử Thất nghi ngờ đều đúng, nhưng hiện tại bọn họ không có chứng cứ, nói gì cũng vô ích.

*Tớ sẽ bảo đám người Lam Thần tiếp tục tìm, cậu cũng đừng lo lắng quá, công việc làm vai diễn quần chúng này tạm thời không thể làm tiếp nữa, cậu không dự định làm gì khác à?”

“Làm gì? Tớ bây giờ một lòng muốn phát triển theo giới giải trí, làm công việc khác sẽ làm lỡ việc chọn người. Cứ như vậy trước đã đi. Có lẽ ông trời cũng sẽ cho tớ một cơ hội thôi.”

Nghe Lam Tử Thất nói vậy, Thẩm Hạ Lan cười nói: “Cậu nói xem nếu bây giờ chúng ta mua lại cả làng giải trí, sau đó toàn bộ nhân lực đều đóng băng thì có phải sẽ có điều gì khác không?”

“Chị hai à, cậu đang đùa à? Trong này ngôi sao số một có đến vài người, hơn nữa lần lượt ở hai công ty giải trí, muốn mua lại họ sao mà được chứ? Trừ phi nhà đầu tư rút vốn, cậu lấy thân phận nhà đầu tư bước vào.”

Lời của Lam Tử Thắt khiến tròng mắt Thẩm Hạ Lan khẽ động.

Lấy thân phận nhà đầu tư tiến vào?

Cái này thì có thể có chứ.

“Tử Thất, tớ biết nên làm thế nào rồi, cậu cứ yên tâm đi, những tháng ngày tốt đẹp của hai chúng ta không còn xa nữa.”

Giọng điệu vui mừng của Thẩm Hạ Lan khiến tâm trạng của Lam Tử Thất cũng tốt lên.

“Xem cậu nói kìa, giống như sắp thành công đến nơi rồi vậy. À, việc phẫu thuật của em trai tớ thế nào rồi?”

“Tối nay làm phẫu thuật, bác sĩ Tiêu nói sẽ không có vấn đề gì, cậu không cần quá lo lắng.”

Thẩm Hạ Lan biết Lam Tử Thất lo lắng cho Lam Dũng, nhanh chóng nói chuyện này cho Lam Tử Thất biết.

Lam Tử Thắt có chút tiếc nuối nói: “Đáng tiếc bây giờ tớ không thể ở bên cạnh thằng bé. Có điều có cậu ở đó, tớ nghĩ Lam Dũng cũng sẽ yên tâm phần nào.”

Thẩm Hạ Lan nghe ra sự bắt lực trong giọng nói của Lam Tử Thất, trong lòng nghĩ đến lời của Hoàng Phi nói tất cả những điều Lam Tử Thất phải chịu đựng vì mình, cô đột nhiên nói: “Nếu như tối nay cậu vẫn không có việc gì thì tớ bảo người về đón cậu nhé, cậu đến ở cùng Lam Dũng làm phẫu thuật có được không?”

Cả người Lam Tử Thất ngây ra.

Rất lâu sau đó, cô mới nói: “Được không? Có phiền phức hay không?”

“Sao có thể? Cậu đừng quên, chồng tớ là người đứng đầu ở Hải Thành đó.”

Lời lẽ khoa trương của Thẩm Hạ Lan khiến Lam Tử Thất bật cười, có điều đáy mắt xuất hiện một tầng sương mỏng.

“Hạ Lan, cảm ơn cậu.”

“Lại nói ngốc nghếch rồi!”
CHƯƠNG 969

Sau khi Thẩm Hạ Lan và Lam Tử Thắt thống nhất xong với nhau liền ngắt điện thoại. Chính vào lúc này, điện thoại của cô đột nhiên lại đổ chuông.

Thẩm Hạ Lan giật mình, nhìn điện thoại là Diệp Ân Tuấn gọi đến, lúc này mới thở phào.

“Em đang ở đâu vậy?”

Phía bên Diệp Ân Tuấn hơi ồn ào.

Thẩm Hạ Lan thấp giọng nói: “Em về khách sạn rồi, vừa ở phòng Lam Dũng ra.”

Nói xong, Thẩm Hạ Lan nghĩ ngợi nói: “Đúng lúc có chuyện muốn nhờ anh giúp.”

“Nói đi.”

“Tìm môt người lái trực thăng đón Tử Thất qua đây đi, tối nay Lam Dũng làm phẫu thuật, em vẫn hi vọng cậu ấy có thể có mặt.”

Lời của Thẩm Hạ Lan vừa thốt ra, khi trong lòng thấp thỏm không biết Diệp Ân Tuấn liệu có thấy phiền phức hay không, thì liền nghe thầy Diệp Ân Tuấn nói: “Vừa đúng lúc, anh cũng có việc tìm em, Lương Tử nói bác sĩ Tiêu đưa cho em một tắm danh thiếp, bảo em dẫn Tử đến gặp nhạc sĩ kia đúng không?”

“Nhạc sĩ? Em chưa xem kĩ, em tưởng là đạo diễn.”

Thẩm Hạ Lan cảm thầy mình cũng hời hợt quá đi.

Diệp Ân Tuấn cười nói:”Đó là một nhạc sĩ có tiếng, chỉ cần là người anh ta sáng tác bài hát cho thì đa số đều rất hot, cho nên ý của anh là cũng muốn để Lam Tử Thất đến đây một chuyền, nếu em đã nói qua với cô ấy rồi thì anh ngay lập tức đi liên lạc, đón cô ấy qua đây.”

“Được”

Thẩm Hạ Lan trong lòng rất vui.

Nếu như thật sự có thể để Lam Tử Thất đi theo con đường ca sĩ này, có lẽ so với làm diễn viên quần chúng để tiến vào giới giải trí sẽ nhanh hơn nhiều, hơn nữa giọng hát của Lam Tử Thất cũng rất hay.

Thẩm Hạ Lan gửi tin nhắn báo tin tốt này cho Lam Tử Thất biết.

Lam Tử Thất đương nhiên sẽ rất vui.

Dù gì cũng nhàn rỗi không có việc gì làm, Thẩm Hạ Lan đi thẳng đến sân bay đợi Lam Tử Thắt.

Ước chừng chưa đến một giờ đồng hồ, Lam Tử Thất đã đến thành phó B, lúc nhìn thấy Thẩm Hạ Lan liền ôm chằm lấy cô.

“Cậu thật sự là quý nhân của tớ! Nếu như có thể thành công thì tốt quá rồi. Không! Tớ nhất định phải thành công!”

Nhìn thấy sự kiên cường từ trong ánh mắt của Lam Tử Thất, Thẩm Hạ Lan vừa đau lòng lại vừa vui mừng.

*Đi thôi, đi thăm Lam Dũng trước đã, nói với thằng bé là cậu đến rồi, nếu như vậy trong lòng thằng bé cũng sẽ yên tâm hơn rất nhiều, sau đó đợi sau khi Lam Dũng phẫu thuật xong, ngày mai chúng ta liền đến gặp mặt vị nhạc sĩ thần thánh kia.”

“Được”

Thẩm Hạ Lan và Lam Tử Thất lái xe về khách sạn.

Lúc Lam Dũng nhìn thấy Lam Tử Thất đương nhiên là rất vui mừng, đặc biệt lúc biết được Lam Tử Thất có khả năng trở thành một ngôi sao ca nhạc, thì lại càng vui mừng phấn khích hơn.

Thời gian trôi qua trong tiếng cười đùa vui vẻ của bọn họ.

Lúc Tiêu Niệm Vi đến, Thẩm Hạ Lan lập tức đứng lên.

“Cô đến rồi? Cô mau xem chân của cậu ấy, có thể làm phẫu thuật phục hồi không?”

Tiêu Niệm Vi bị Thẩm Hạ Lan kéo đến bên cạnh Lam Dũng.

Lam Dũng vừa nhìn thầy là một người phụ nữ, có chút xấu hổ, có điều đề có thể đứng lên, cậu chỉ có thể nhẫn nhịn.

Trong mắt của Tiêu Niệm Vi lại không có khái niệm phân biệt nam nữ gì hết, sau khi làm một lượt kiểm tra cho Lam Dũng, trầm tư một lát nói: “Tôi có thể làm phẫu thuật cho cậu ấy, cũng có thể làm cho cậu ấy có thể đứng lên được, nhưng sẽ có một chút di chứng.”

“Di chứng là sao?”

Lam Tử Thắt vô cùng lo lắng.

Tiêu Niệm Vi nhìn qua Lam Tử Thắt, thấp giọng nói: “Xương của cậu ấy hoàn toàn vỡ rồi, là dạng vỡ vụn, tôi có thể dùng phương pháp phẫu thuật khiến cậu ấy có thể đứng lên, nhưng không thể đứng thẳng trong thời gian dài, hơn nữa hai chân sau này cũng không được dùng lực quá mạnh, hiểu ý tôi chứ?”

Lam Tử Thắt lập tức lắc đầu.

Thậm Hạ Lan ngược lại lại hiểu.

“Ý của cô là Lam Dũng có thể đứng dậy đi lại giống như người bình thường, nhưng không được quá lâu?”
CHƯƠNG 970

“Đúng! Dù gì cũng là xương bị vỡ vụn, tôi là người, không phải thần thánh, tôi có thể làm phẫu thuật cho cậu ấy một cách tốt nhất, nhưng có những triệu chứng vẫn phải nói rõ với mọi người. Thường ngày đừng để cậu ấy đi lại nhiều, ngồi nhiều một chút thì tốt hơn.”

Lam Tử Thất không ngờ đến kết quả như vậy, không khỏi có chút buồn bã.

Lam Dũng lại cười nói: “Rất tốt mà, cho dù chỉ có thể đứng được mười phút, em cũng cảm thấy rất tốt rồi.

Dù gì trước đây cũng chưa từng có bác sĩ nào nói với em là em có thể đứng lên như người bình thường được.”

Tiêu Niệm Vi nhìn Lam Dũng, nhìn ánh mắt sụp đỗ trong mắt cậu, không khỏi cười nói: “Cái tôi nói chỉ là tám mươi phần trăm khả năng, bản thân cậu ôm chút hi vọng cũng là việc tốt. Thực ra tôi cảm thấy sự thành công của một người, không liên quan gì đến việc anh ta ngồi hay đứng, cậu thấy sao?”

“Em cũng nghĩ vậy.”

Lam Dũng vui vẻ cười.

Anh ta dường như ý thức được điều gì đó, bản thân trước kia thường để tâm vào những điều vụn vặt, thực ra chỉ cần bản thân mình muốn lập nghiệp, dựa vào đầu óc của bản thân và sự giúp đỡ của Diệp Ân Tuần, bản thân cũng có thể làm ra chút thành tựu, huống hồ còn có phẫu thuật của Tiêu Niệm Vi.

Thẩm Hạ Lan thấy trạng thái của Lam Dũng như vậy thì không khỏi thở phào.

“Tử Thất, tất cả đều phát triển theo hướng tốt nhất, cậu đừng lo lắng nữa.”

“Ừm”

Lam Tử Thất gật đầu.

Lúc Tiêu Niệm Vi nghe đến cái tên Lam Tử Thất này, không khỏi lại nhìn qua cô, ánh mắt của cô gái này quá thuần khiết, quá sạch sẽ, khiến người ta cảm thấy rất thoải mái.

“Mọi người ra ngoài trước đi, lúc tôi làm phẫu thuật không muốn có người khác ở bên cạnh.”

Giọng nói của Tiêu Niệm Vi không lớn, có điều Thẩm Hạ Lan vẫn biết.

Cô dẫn Lam Tử Thất rời khỏi phòng.

“Làm phẫu thuật luôn ở đây sao?”

‘Cậu yên tâm đi, kĩ thuật của bác sĩ Tiêu không có gì để nói, đương nhiên cũng sẽ chuẩn bị sẵn sàng tắt cả mọi dụng cụ làm phẫu thuật rồi.”

Thẩm Hạ Lan dẫn Lam Tử Thất đang lo lắng cho Lam Dũng rời khỏi phòng.

Trong quá trình chờ đợi hai người đều cảm thấy có chút nóng ruột.

Thẩm Hạ Lan đột nhiên nói: “Tớ bây giờ rất tò mò về Thẩm Niệm Niệm.”

“Tò mò?”

Lam Tử Thất cảm thầy từ này của Thẩm Hạ Lan dùng có ý nghĩa đặc biệt.

Thẩm Hạ Lan gật đầu, lại xem lại thông tin của Vu Phong một lần nữa, nhưng không thầy chỗ nào đặc biệt cả, có điều trong lòng lại cảm thấy có chỗ nào đó kì lạ.

“Hoặc có lẽ sau khi về Hải Thành tớ cần phải đi gặp Diệp Tri Thu.”

Lời của Thẩm Hạ Lan khiến Lam Tử Thất lắc đầu.

“Cậu đi ông ta cũng chưa chắc đã gặp cậu, tớ nghe nói Diệp Tri Thu hoàn toàn không muốn gì nữa, người như vậy sẽ không tiết lộ bí mật cho cậu đâu, hơn nữa Diệp Ân Tuấn đã từng đến, cũng không phải là không hỏi được gì à?”

Thẩm Hạ Lan khẽ ngây người.

“Cậu làm sao biết chuyện Diệp Ân Tuấn đi tìm Diệp Tri Thu?”

Lam Tử Thất tự nhiên như không có gì nói: “Tớ từng gặp qua Vu Linh mẹ của A Tử, nghe bà ấy nhắc đến.”

Thẩm Hạ Lan nhất thời cau mày.

*Di Vu? Bà ấy tại sao lại nói với cậu chuyện này?”

“Không rõ nữa, trong lúc nói chuyện phiếm thì nhắc đến, có thể là do thuận miệng kể thôi.”

Lam Tử Thắt nói rất tự nhiên, Thẩm Hạ Lan lại có chút trầm tư.

Vu Linh cũng không quen biết Lam Tử Thắt, tại sao lại nói với Lam Tử Thất những chuyện này? Thực sự là thuận miệng hỏi sao?

“Lúc cậu gặp Vu Linh, Tử ở bên cạnh à?”

“Đúng vậy, nếu không tớ làm sao có thể quen mẹ cô ấy? Nhìn dáng vẻ hình như là đi mua đồ ăn đó.”

Lam Tử Thắt thầy Thẩm Hạ Lan cau mày, lúc này mới cảm thấy có gì đó không đúng.

“Sao vậy? Cậu thấy có gì bất thường à?”
CHƯƠNG 971
“Không phải là bắt thường, mà là rất bất thường. Chuyện Ân Tuấn đến tìm Diệp Tri Thu tớ cũng gần đây mới biết, tại sao Vu Linh lại biết chứ? Nếu như đã biết, tại sao lại nói cho người mới gặp lần đầu tiên nghe?”
Nghe thầy Thẩm Hạ Lan hỏi như vậy, Lam Tử Thất lúc này mới ngây ra.
“Lúc đó bọn tớ mới gặp mặt, A Tử và tớ chào hỏi, tớ liền bất giác hỏi một câu đây là ai, cô ấy giới thiệu nói là mẹ của cô ấy. Tớ hỏi cậu đi đâu rồi? Vu Linh liền nói cậu và Diệp Ân Tuấn ra ngoài rồi, hình như là đi tìm Diệp Tri Thu có việc gấp. Sự việc xảy ra như vậy đó.”
Lam Tử Thắt cố gắng nhớ lại cảnh tượng ngày hôm đó, nói với Thẩm Hạ Lan.
Thẩm Hạ Lan cau mày càng chặt hơn.
“Không thể nào! Lúc tớ và Ân Tuấn ra ngoài vốn không nói cho bắt kì ai là chúng tớ ra ngoài làm gì. Hơn nữa chuyện Ân Tuấn đi tìm Diệp Tri Thu cũng không phải là đi thẳng, là tớ với anh ấy sau khi ra ngoài có việc xong mới quyết định đi đến đó, chuyện này Vu Linh làm sao biết được?”
Lời của Thẩm Hạ Lan khiến Lam Tử Thất khẽ cau mày.
“Cậu nghỉ ngờ Vu Linh?”
“Tớ nghi ngờ không chỉ là việc này. Theo lý mà nói thế lực của Diệp Tri Thu bị đứt rồi, sao vẫn có thể có hiện tượng lưới rách lọt cá chứ? Vu Phong này lại không tra được thông tin gì hết, nhưng luôn làm ăn ở nước ngoài, lại trùng hợp có liên quan đến Diệp Tri Thu, là cô nhi Diệp Tri Thu nhận nuôi, tại sao lại không bị Diệp Tri Thu làm cho liên lụy? Thẩm Niệm Niệm cũng là do Diệp Tri Thu dắt ra từ cô nhi viện, đang âm mưu gì cùng với Vụ Phong đây?”
Thẩm Hạ Lan cảm thầy đầu óc mình có chút mơ hồ rồi.
Mắt Lam Tử Thất hơi híp lại, thấp giọng nói: “Cậu nghỉ ngờ tất cả là do Vu Linh đứng sau làm ra sao?”
“Có thể không?”
Thẩm Hạ Lan không muốn tin sự suy đoán của mình, huống hồ cũng không có bất kì chứng cứ nào, nhưng loại cảm giác này thực sự rất tệ.
Ánh mắt của Lam Tử Thất trầm xuống.
“Nếu như chuyện của Hoàng Phi và Vu Phong có liên quan, mà Vu Phong lại có quan hệ với Vu Linh, vậy thì tớ có thể không cần quan tâm bà ấy có phải là mẹ của A Tử hay không, tớ cũng sẽ không bỏ qua đâu.”
“Chuyện này điều tra rõ đã rồi nói sau đi. Chuyện gần đây cứ nối tiếp nhau, quá kì lạ đi. Tớ thậm chí cảm thấy Tống Đình có thể là biết chuyện gì đó mới xảy ra tai nạn.
Lúc trước Thẩm Hạ Lan không suy đoán về vấn đề này, bây giờ lại ngày càng nghỉ ngờ chuyện này hơn.
Giữa hai người im lặng trong giây lát.
Tay Lam Tử Thất đan chặt vào nhau, rất lâu sau nhỏ giọng nói: “Nếu như Tống Đình thật sự vì chuyện này mà gặp tai nạn xe, tớ sẽ không chịu để yên nữa.”
“Yên tâm đi, tớ sẽ giúp cậu.”
Thẩm Hạ Lan nắm chặt lấy tay của Lam Tử Thất.
Lam Tử Thất nghẳng đầu lên, nhỏ giọng hỏi: “A Tử là em chồng của cậu.”
“Cậu là chị em của tớ. Tớ không giúp cậu thì còn ai giúp cậu đây?”
Lam Tử Thất nghe thây Thẩm Hạ Lan nói như vậy, tròng mắt nhát thời đỏ lên.
“Tớ cả đời này có phúc lắm mới có một người bạn như cậu.”
“Câu này phải là tớ nói mới đúng chứ, được rồi, đừng làm nũng nữa. Chúng ta cùng nhau làm rõ chuyện này.
Thẩm Hạ Lan vỗ vai Lam Tử Thất cười nhạt, có điều đáy mắt lại lướt qua sự kiên định.
Chuyện này cô nhất định phải điều tra cho ra ngọn nguồn.
Cuộc phẫu thuật cuối cùng cũng đã kết thúc rồi.
Lúc Tiêu Niệm Vi bước ra hiện rõ sự mệt mỏi.
“Bác sĩ Tiêu, em trai tôi thế nào rồi?”
Lam Tử Thắt lập tức đứng lên.
Tiêu Niệm Vi véo mũi mình, cười nói: “Rất thành công, yên tâm đi, đợi sau khi hết thuốc tê rồi, đợi hồi phục khoảng một tháng là có thể tập đi lại được rồi.”
“Tốt quá rồi!”
Lam Tử Thất nhất thời vui mừng không thôi.
Thẩm Hạ Lan cũng để lộ ra nụ cười.
Đây có thể coi là tin tốt nhất trong thời gian gần đây.
Lam Tử Thất nhanh chóng đi vào phòng thăm Lam Dũng.
Thẩm Hạ Lan nhìn Tiêu Niệm Vi, cười nói: “Cùng nhau ăn đêm nhé?”
“Vẫn là thôi đi, tránh chồng cô lại cắn tôi.”
Trong lời này của Tiêu Niệm Vi còn xen lẫn ý tứ tức giận.
Thẩm Hạ Lan nhìn phía sau, không biết từ lúc nào, Diệp Ân Tuấn đã đứng ở hành lang đợi bọn họ rồi.
“Hay là đi cùng đi?”
Thẩm Hạ Lan có chút xấu hỗ.
Tiêu Niệm Vi biết điều khoát tay, sau đó đi thẳng.
Diệp Ân Tuấn đi vòng qua Thẩm Hạ Lan, dịu dàng nói: “Phẫu thuật thành công rồi có phải là được đi nghỉ ngơi rồi không? Bà bầu!”
Thẩm Hạ Lan khẽ cười, lại đột nhiên ngửi thấy trên người Diệp Ân Tuấn có mùi nước hoa rất nồng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK