Chương 241: Nói vớ nói vẩn
Nhà Thẩm Bội Ni, khu biệt thự ven biển thành phố Trung Hải.
“Em à, nếu như đã vào nhà chính thì cả đời này em là người của chị rồi đó. Em sẽ không làm chị thất vọng đúng không?” Trong phòng khách sang trong tao nhã, Thẩm Bội Ni ngồi tựa nửa người lên sô pha, đôi mắt phượng thon dài chớp chớp nhìn Lâm Phi như có ý đưa tình.
“Nếu như chị nói là hoạt động trên giường, em có thể bảo đảm sẽ không làm chị thất vọng.” Thẩm Bội Ni đột nhiên hỏi khó như vậy, Lâm Phi cũng không ngốc mà nhận lời ngay.
Mặc dù Lâm Phi không ngại Thẩm Bội Ni trao thân gửi phận nhưng tiền đề là cô ta phải làm cho phó phòng Lâm thoải mái trước chứ.
“Em à, em không thật thà rồi.” Mặc dù ngoài miệng Thẩm Bội Ni nói Lâm Phi không thành thực nhưng đôi mắt phượng quyến rũ không ngừng dụ dỗ Lâm Phi, rõ ràng là nói lời trái lòng!
“Chị gặp được mấy người đàn ông thành thật trước phụ nữ đẹp rồi.”
Nói đùa gì chứ, phó phòng Lâm hắn đã ôm Thẩm Bội Ni từ tòa Vọng Nguyện về tới nhà đó. Chỉ có trời mới thấu, trong suốt thời gian đó, cậu em nhỏ của phó phòng Lâm khó chịu đến thế nào.
Người đẹp trong lòng vậy mà nhịn suốt mấy tiếng đồng hồ không thể ăn, cảm giác đó không thể dùng hai từ “đau lòng” để miêu tả được.
Nếu như không nghĩ tới tâm trạng Thẩm Bội Ni không tốt, ngoài đường nhiều xe cộ qua lại, e rằng Lâm Phi sớm đã xử Thẩm Bội Ni rồi.
Bây giờ tới nhà rồi còn nói phó phòng Lâm hắn không thành thật, đây rõ ràng là nói vớ nói vẩn.
“Nói như vậy, em cảm thấy chị đẹp rồi?” Đôi mắt xinh đẹp tràn đầy sắc xuân, đôi môi đỏ mọng cong lên.
“Có đẹp hay không, mặc đồ không nhìn ra được.”
“Nói như vậy, em muốn chị cởi đồ cho em nhìn đúng không?”
“Cũng đúng, cũng đúng.”
“Ờ?”
“Nếu như chị cảm thấy mặc đồ làm việc sẽ phong cách thì chúng ta có thể thử.”
Nói xong, Lâm Phi liền đứng bật dậy, bàn tay to lớn không ngần ngại luồn qua vòng eo duyên dáng của Thẩm Bội Ni, ôm trọn cơ thể quyến rũ đẫy đà của cô trong lòng bàn tay.
“Em lại bắt đầu rồi à?”
“Không lẽ chị còn muốn khởi động?”
“Trước khi bắt đầu, có phải em nên để chị tắm rửa một lát không?” Khóc một hồi lâu lại được Lâm Phi ôm tới trước mộ, nên cả người Thẩm Bội Ni toàn mồ hôi nên chưa tắm sạch sẽ mà Thẩm Bội Ni có thể để Lâm Phi thành công thì thì mới lạ.
Dù gì đây cũng không phải lần đầu tiên hai người ở bên cạnh nhau, với tính cách trưởng thành trải đời của Thẩm Bội Ni, đương nhiên cô hy vọng có thể xinh đẹp nhất đứng trước mặt Lâm Phi.
“Nếu như chị không ngại, em nghĩ em có thể bồng chị đi tắm gội, hai chúng ta tắm chung.” Đã chịu giày vò cả nửa ngày nên Lâm Phi không muốn làm bất cứ chuyện vô bổ nào.
“Chuyện tốt luôn phải chờ đợi, em cũng phải cho chị cơ hội được đẹp chứ.” Thẩm Bội Ni không cho Lâm Phi có cơ hội phản bác lại cô, đôi tay ngọc ngà phủ lên môi Lâm Phi như chuồn chuồn đạp nước, cô khẽ nói: “Em à, em nghe cho kỹ đây. Trước khi chị tắm xong, em còn không thành thật, chị bảo đảm, tối nay chắc chắn sẽ không cho em động tới một đầu ngón tay.”
“Chị biết đấy, em không thích bị người khác uy hiếp.”
“Chị không phải người khác, chị đã sắp trở thành vợ em.” Nói xong, Thẩm Bội Ni đưa cánh tay về, đôi môi quyến rũ nhẹ nhàng hôn lên môi Lâm Phi: “Chị chỉ không muốn lần đầu tiên của hai chúng ta có bất cứ điều gì đáng tiếc. Em à, cho chị cơ hội làm đẹp bản thân được không?”
“Nhiều nhất em chỉ có thể cho chị mười phút!”
“Nếu như chị không nhớ nhầm, hình như hôm nay có người nào đó làm hỏng…”
“Hai mươi phút, thêm một giây cũng không được!”
“Trước đó, hình như có người nào đó không bằng lòng ôm chị về nhà.”
“Nửa tiếng! Còn nói thêm một chữ, chị không cần tắm nữa!”
“Giao dịch thành công.”
Thẩm Bội Ni, người vừa giành lấy cho mình ba mươi phút làm đẹp liếc mắt đưa tình với Lâm Phi rồi chậm rãi đi vào phòng tắm.
Mặc dù Lâm Phi rất muốn làm một người đàn ông nói lời không giữ lời nhưng nghĩ tới lời đe dọa của Thẩm Bội Ni- không cho hắn động tới một đầu ngón tay và lý trí trong tình yêu có thể nói là biến thái của Thẩm Bội Ni nên cuối cùng Lâm Phi cũng kìm được manh động.
Nếu như lúc này Lâm Phi thực sự theo đuôi Thẩm Bội Ni vào trong phòng tắm, có lẽ Lâm Phi sẽ thỏa lòng mong ước sớm hơn nhưng với tính cách của Thẩm Bội Ni, xong chuyện, chắc chắc cô sẽ không thiếu cách giày vò Lâm Phi.
Ba mươi phút nói dài cũng không dài, nói ngắn không cũng không ngắn, tóm lại cũng có thể coi như trong sức chịu đựng của Lâm Phi.
Trong khi Thẩm Bội Ni đi tắm, Lâm Phi cũng không định ngồi không. Cả hai đều mệt mỏi cả nửa ngày nên người cần tắm rửa không chỉ có một mình Thẩm Bội Ni.
……………
“Em à, em thực sự không vào để chị tắm trong đây một mình sao, em thật khiến chị thất vọng đó. Để đền bù nỗi đau lòng của chị, em phải uống rượu với chị đó.” Sau khi tắm xong, Thẩm Bội Ni mặc một chiếc váy ngủ bằng lụa, đôi mắt phượng dài và quyến rũ đảo mắt liên tiếp nhìn Lâm Phi.
Phụ nữ trời sinh là động vật không nói lý lẽ, cũng giống như Thẩm Bội Ni lúc này.
“Nếu như chị cảm thấy uống rượu có thể tăng thêm hứng thú, em bằng lòng hầu rượu.” Trước giờ Lâm Phi đều rất thích thú với cách uống rượu độc đáo của Thẩm Bội Ni.
Đặc biệt trong hoàn cảnh như vậy, nếu như có thêm mấy ly vang đỏ, chắc chắn là sự lựa chọn hoàn hảo.
“Em à, đó là em nói nha. Lát nữa uống sau đừng có trách chị bắt nạt em đó.” Cánh tay ngọc ngà trắng như tuyết của Thẩm Bội Ni vắt qua vai Lâm Phi, đôi mắt phượng quyến rũ chốc chốc lại lăn tăn ngọn sóng mang một nét quyến rũ không nói rõ.
Mặc dù nhận ra Thẩm Bội Ni không có ý tốt nhưng Lâm Phi cũng nói ra mà để mặc cho Thẩm Bội Ni kéo về phía hầm rượu bên dưới biệt thự.
Tửu lượng của Lâm Phi là điều Thẩm Bội Ni không thể tưởng tượng được, cho dù hắn thực sự bị Thẩm Bội Ni chuốc say, ngủ dưới gối người đẹp cũng là một đêm tuyệt vời.
Chỉ là khi Lâm Phi thực sự bị Thẩm Bội Ni đưa tới hầm rượu, Thẩm Bội Ni đã nói một câu khiến Lâm Phi liền xanh mặt ngay tại chỗ.
“Số rượu vang này bầu bạn với chị hằng đêm, nhưng có em rồi, chị không cần chúng nữa. Tối nay, chúng ta sẽ uống sạch hết. Không uống hết, không được lên giường nhé.” Giây phút đó, đôi mắt phượng quyến rũ đa tình của Thẩm Bội Ni xoay tròn như đang nhắc nhở Lâm Phi, cô không hề nói đùa.
Rượu vang trong hầm không nhiều, vừa nhìn qua cũng chỉ có hơn trăm chai….
——————-