Cùng với tiếng người nhảy xuống nước đó, Lâm Phi loáng thoáng nghe thấy tiếng cô ta mắng hắn vô liêm sỉ.
“Trà ngon, người càng ngon hơn, có thời gian tôi sẽ lại tới uống trà. Nếu như một ngày nào đó cô cảm thấy bơi một mình quá cô đơn thì tôi sẽ không ngần ngại đến đây bơi cùng cô đâu”.
Nói xong, Lâm Phi bưng ấm trà lên, tu hết trà trong chiếc ấm làm bằng đất tử sa đó. Nói với Huyết Mai cả buổi, hắn quả thực đã hơi khát.
Tùm !
Huyết Mai ngâm mình trong nước không dám xông lên, thế nhưng cô ta vẫn có thể dùng nước hắt lên người Lâm Phi. Có điều Lâm Phi vẫn nhanh chân hơn một bước. Nước mà Huyết Mai hắt lên còn chưa kịp ra khỏi bể bơi thì Lâm Phi đã xoay người rời khỏi biệt thự của cô ta rồi.
……
“Vậy tức là các ngươi vẫn luôn ở trong phòng giám sát, trên camera không hề có chút bất thường nào ư?”
Trong phòng giám sát của khu biệt thự Hoa Hồng, Huyết Mai đã thay một bộ váy mỏng, sắc mặt nghiêm trọng nhìn vào màn hình camera nói.
Lúc này cô ta đã bớt đi mấy phần mê hoặc trêu người, gương mặt xinh đẹp trở nên lạnh nhạt. Ai cũng có thể nhìn ra được rằng, lúc này đây tâm trạng của Huyết Mai không hề tốt.
Vốn dĩ Huyết Mai bất ngờ tới đây đã gây áp lực tâm lý không hề nhỏ với hai người trực ban tại phòng giám sát của Hoa Hồng Gai. Lại thêm bộ mặt lạnh lùng này của cô ta lại càng khiến hai người họ không dám thở mạnh.
Nghe Huyết Mai hỏi, hai người vội vàng thay nhau gật đầu nói: “Hội trưởng, chúng tôi vẫn luôn quan sát màn hình camera. Trên camera không hề có bất cứ bất thường nào cả”.
Huyết Mai liên tục xem lại camera nhiều lần nhưng vẫn không thể tìm thấy bóng dáng của Lâm Phi ở trong đó.
Nếu như không phải bị xé mất bộ đồ bơi có hoa văn hoa hồng và bị uống hết cực phẩm trà long tỉnh hái trước tiết cốc vũ làm cho tỉnh táo thì Huyết Mai còn nghĩ là mình gần đây áp lực quá lớn mà xuất hiện ảo giác.
“Hội trưởng, có phải là có người lẻn vào biệt thự rồi không?”
Lợi Lợi đi cùng Huyết Mai đến phòng giám sát, tò mò không chịu được mà cất tiếng hỏi.
“Sao có thể chứ. Chỉ là tôi có cảm giác có người ở quanh biệt thự dòm ngó. Nếu như phòng giám sát đã không thấy gì, vậy là tôi nghĩ nhiều rồi”.
Tất nhiên là Huyết Mai sẽ không chủ động nói ra chuyện của Lâm Phi. Sự việc đã xảy ra rồi, nói ra cũng không có ý nghĩa gì nữa, ngược lại còn khiến cho các thành viên của Hoa Hồng Gai trong khu biệt thự thêm lo lắng.
Tuy trong lòng Lợi Lợi vẫn còn nghi vấn, thế nhưng cô ta cũng không ngốc mà đi thăm hỏi Huyết Mai trước mặt hai thành viên phụ trách giám sát. Sau đó, Lợi Lợi và Huyết Mai rời khỏi phòng giám sát, để lại hai người sau lưng ướt đẫm mồ hôi.
Sau khi Huyết Mai rời khỏi phòng giám sát, cô ta quay người trở về biệt thự của mình, kêu Lợi Lợi đi gọi người phụ trách canh gác bên ngoài khu biệt thự Hoa Hồng tới, tra hỏi kỹ càng một hồi vẫn không có được thông tin mà cô ta muốn, bèn nén lại sự phẫn nộ trong lòng, xua tay cho người đó đi ra.
“Lợi Lợi, mang tất cả tin tình báo liên quan đến Lâm Phi để tôi tìm. Tôi muốn thông tin chi tiết nhất có thể”.
Nghe được sự tức giận trong lời nói của Huyết Mai, Lợi Lợi không dám sơ suất, vội vã cúi người rời đi.
Không lâu sau, Lợi Lợi quay về biệt thự, đem tất cả các tài liệu thu thập được có liên quan về Lâm Phi đến, trải tất cả ra trước mặt Huyết Mai.
Có hai bức ảnh của Lâm Phi, thế nhưng, ngoài hai bức ảnh này ra, những tài liệu, bảng kê khai về bối cảnh thân phận của Lâm Phi mà Huyết Mai có được không khác gì so với những thông tin lúc trước Trần Kỳ điều tra được thông qua hệ thống quản lý công an.
“Chỉ có vậy thôi à?”
Huyết Mai cầm tấm ảnh của Lâm Phi, ánh mắt xinh đẹp chuyển động hiện ra cái nhìn lạnh lùng.
Lợi Lợi cúi đầu nói: “Chỉ có từng này ạ”.
Những tài liệu này trước đây Lợi Lợi đã từng nhắc đến với Huyết Mai rồi. Lúc đó cũng vì nghe Lợi Lợi kể lại nên Huyết Mai mới sai đám Kiều Huy đi thăm dò Lâm Phi.
“Nói với người của nhóm Diều Hâu và nhóm Chim Tước, trong vòng 24 giờ tôi muốn nhìn thấy những tài liệu chi tiết về Lâm Phi bày ra trước mặt tôi. Nếu như hết thời gian mà tôi không thấy những tài liệu tôi muốn thì bảo họ đừng có về nữa”.
Lời nói của Huyết Mai khiến Lợi Lợi rất kinh sợ. Đã rất lâu rồi cô ta không nghe thấy Huyết Mai ra lệnh cho thuộc hạ như vậy.
Nhóm Diều Hâu và nhóm Chim Tước là hai nhóm tình báo lớn của Hoa Hồng Gai. Diều Hâu lấy nam làm chủ, Chim Tước lấy nữ làm chủ. Có thể nói hai nhóm này là trợ thủ đắc lực của Huyết Mai, nói một cách chính xác hơn thì họ chính là tai mắt của Huyết Mai.
Bây giờ, vì để có được thông tin chi tiết về Lâm Phi, Huyết Mai thậm chí không ngại ra lệnh nghiêm khắc cho hai nhóm này, đây là tình huống trước nay chưa từng có.
“Hội trưởng, như vậy liệu có……..”
“Nói với bọn họ, tôi chỉ đợi họ 24 giờ”.
Lợi Lợi đã đi theo cô ta nhiều năm như thế, tất nhiên là Huyết Mai biết được Lợi Lợi định nói gì. Thế nhưng lúc này cô ta nghe không vào tai nữa.
Trong nội bộ khu biệt thự Hoa Hồng, trong nơi đóng quân của Bụi Hoa Hồng, cô ta đường đường là hội trưởng của Hoa Hồng Gai lại bị Lâm Phi xé toang quần áo.
Rõ ràng là như vậy nhưng lại không thể nói với người khác, cho dù là người thân cận bên cạnh như Lợi Lợi cô ta cũng không thể mở lời. Loại tình huống vừa tức vừa không thể nói như thế này, Huyết Mai không nhớ rõ là bao lâu rồi chưa gặp phải.
Quá là mất mặt, thậm chí Huyết Mai còn không muốn nhớ lại cảnh tượng ở hồ bơi lúc đó.
Cho đến bây giờ, cơ thể mỹ miều của Huyết Mai vẫn thấy nóng hừng hực, cứ như là Lâm Phi vẫn ở trong một góc tối nào đó ngắm nhìn cơ thể trần trụi của cô ta mãi không thôi.
Cục tức này sao Huyết Mai có thể nhịn được, tất nhiên là phải tìm cho ra Lâm Phi để mà tính sổ.
……
Lâm Phi rời khỏi khu biệt thự Hoa Hồng tất nhiên không biết được rằng hắn đã khơi dậy một hành động báo thù, chọc cho người đẹp quyến rũ Huyết Mai này không ngần ngại mà phái ra hai nhóm tình báo lớn để thu thập tin tức có liên quan về hắn.
Nếu như Lâm Phi vẫn còn trong khu biệt thự Hoa Hồng, nhìn thấy một loạt phản ứng và hành động này của Huyết Mai, rất có thể là hắn sẽ hỏi một câu khinh thường: “Không cần phải vậy chứ, chỉ là nhìn cô một chút thôi mà?”
Theo như những gì Lâm Phi nghĩ lúc trước, hắn muốn sờ hai tay lên cơ, thế nhưng Huyết Mai phản ứng quá nhanh, Lâm Phi ngại mất công cởi quần áo xuống nước nên mới từ bỏ ý nghĩ cảm nhận làn da mềm mại trơn nhẵn của Huyết Mai.
Cũng may là Lâm Phi kịp thời từ bỏ suy nghĩ này, nếu không, lúc này sợ là Huyết Mai sẽ không chỉ đơn giản là phái hai nhóm tình báo như vậy đâu.
Lâm Phi rời khỏi khu biệt thự Hoa Hồng, nhìn đồng hồ, cũng sắp tan làm rồi, hắn muốn nhờ xe Mộ San San về nhà nên đi thẳng về phía tập đoàn Mộ Thị ở tòa Vọng Nguyệt.
Vừa đến tòa Vọng Nguyệt, còn chưa kịp lên thang máy, điện thoại của Lâm Phi đã nhận được một tin nhắn.
Tin nhắn là do Thẩm Bội Ni gửi, nội dung rất đơn giản, chỉ có một câu: Em trai, có phải em nên bồi thường bữa tối hôm qua em nợ chị rồi không???
Dùng ba dấu hỏi chấm một lúc, có thể thấy được Thẩm Bội Ni đang rất mong chờ.
Dù gì cũng làm hỏng xe người ta, mời người ta ăn cơm hay gì đó để bồi thường cũng là nên làm. Đương nhiên, nếu như ăn xong có thể tìm một khách sạn thuê phòng thì càng tuyệt vời hơn nữa.
Vừa nghĩ Lâm Phi vừa đi vào khu làm việc của phòng hành chính, đang muốn tìm người đẹp Thẩm Bội Ni bàn chuyện tối nay, tốt nhất là xác định cả chuyện thuê phòng một thể, thế nhưng Lăng Vi Vi lại gọi hắn lại.
“Lâm Phi, vào phòng làm việc của tôi một lát”. Giọng nói của cô ta rất ôn hòa, không nghe ra được sự vui mừng hay tức giận gì cả.
Đây gọi là đang hay thì đứt dây đàn đây mà. Nghĩ đến quan hệ bằng mặt không bằng lòng của Lăng Vi Vi và Thẩm Bội Ni mà Lâm Phi thấy buồn cười. Thế nhưng hắn vẫn bước về phía phòng làm việc của cô ta.
Người đẹp trưởng phòng cho gọi, sao có thể có suy nghĩ không đi.