Mục lục
Cửu Dương Binh Vương - Lâm Phi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 323: Cho hai người cơ hội






Bầu không khí trong văn phòng của Mộ San San, tầng hai mươi sáu tòa Vọng Nguyệt lúc này rất kỳ lạ.


“Sao phó phòng Lâm lại không lên tiếng, không phải bình thường giỏi ăn nói lắm sao, muốn đi hay không cũng phải để tôi biết ý kiến của anh chứ?!”


Mái tóc đen nhánh được cột cao, hàng mi rung rung trên đôi mắt sáng lạnh giá. Mộ San San khoanh hai tay trước ngực lạnh lùng, nghiêm nghị như nữ hoàng tối cao không thể nào đắc tội nói như uy hiếp Lâm Phi.


Trong khi đó, dưới cái nhìn băng giá và lời trách móc của Mộ San San, Lâm Phi, kẻ bị cô cắn môi như vừa tỉnh mộng, khi nãy còn tức tối đạp cửa xông vào định thực thi gia pháp, vực dậy uy nghiêm người chồng cũng hồn bay phách lạc.


“Sếp Mộ à, trước giờ phó phòng Lâm đều rất thẳng thắn, em nghĩ chắc anh ta không cố ý đạp cửa đâu.” Thấy Mộ San San tức giận, lại không biết quan hệ giữa cô và Lâm Phi nên Lăng Vi Vi còn cho rằng Mộ San San bất mãn vì hành vi phá cửa xông vào của Lâm Phi. Cô vội vàng đứng dậy nói đỡ cho Lâm Phi và không quên ra hiệu bằng ánh mắt bảo hắn mau chóng xin lỗi Mộ San San.


Trong tình cảnh như vậy, ánh mắt của Lăng Vi Vi cũng long lanh như mặt hồ, không chút thay đổi, Lâm Phi thực sự cảm thấy dở khóc dở cười.


Hoàn cảnh này làm gì có chuyện một lời xin lỗi có thể khiến sếp Mộ nguôi ngoai chứ, có thể nói phó phòng Lâm hắn vô duyên vô cớ rước họa vào thân.


Thấy Lăng Vi Vi không ngừng chớp mắt ra hiệu, Lâm Phi thực sự không biết nên khóc hay nên cười.


Mặc dù chưa được phó phòng Lâm cho phép đã muốn đưa hắn đi hưởng thế giới của hai người, phần nào cũng có thể coi là quyết đoán.


Nhưng nể tình Lăng Vi Vi có mặt mày xinh đẹp và thân hình quyến rũ, Lâm Phi cũng không ngại hy sinh thời gian của bản thân cùng tới Ninh Châu với trưởng phòng Lăng một chuyến.


Khổ nỗi, Lăng Vi Vi này có lòng nhưng làm hỏng chuyện, đang yên đang lành lại chủ động tìm tổng giám đốc núi băng đó chủ động xin công. Mẹ kiếp, rõ ràng là muốn dồn Lâm Phi vào chỗ chết mà!


Ban đầu Lâm Phi còn không hiểu tại sao Mộ San San biết rõ môi hắn bị thương mà cứ gọi điện bắt hắn tới công ty.


Sau khi hiểu rõ sự tình, Lâm Phi thực sự không khỏi mừng thầm trong bụng.


Bất cứ người phụ nữ nào ở vị trí của Mộ San San gặp phải chuyện này cũng không tránh khỏi ghen tuông, trong lòng bực bội thậm chí nổi trận lôi đình.


So với những người khác, Mộ San San chỉ gọi Lâm Phi tới công ty mà không quay về nhà, mặc kệ đúng sai phán Lâm Phi tử hình. Ở góc độ nào đó, hành động này của Mộ San San đã được coi là biểu hiện của người phụ nữ giỏi chịu đựng rồi.


“Lâm Phi, anh còn ngây ra đấy làm gì, còn không mau xin lỗi sếp Mộ?!”


Mộ San San và Lâm Phi nghĩ gì, trưởng phòng xinh đẹp Lăng Vi Vi không rõ, nhưng ra hiệu cho Lâm Phi nhiều lần như vậy mà hắn cũng không đáp lại, Lăng Vi Vi không nhịn được chau mày trách móc hắn.


Bà cô của tôi ơi, cô đừng nói nữa, không nhìn thấy vợ tôi sắp nổi điên rồi ư?!


Mặc dù Lăng Vi Vi làm vậy thực ra chỉ vì muốn bảo vệ Lâm Phi nhưng lại khiến hắn không nén được cơn giận.


“Miệng đau, không muốn nói.”


Thấy Mộ San San và Lăng Vi Vi đều nhìn hắn chằm chằm chờ đợi câu trả lời của hắn, biết rõ lúc này cho dù có nói gì cũng không đúng nên Lâm Phi thà giả ngốc làm thinh.


Rõ ràng, nếu như Lâm Phi nói không muốn đi chẳng khác nào vả mặt Lăng Vi Vi, làm tổn thương trái tim của cô. Nếu như Lâm Phi nói muốn đi, hắn có thể yên ổn ra khỏi văn phòng của Mộ San San không cũng là một vấn đề.


Xử lý không tốt rất có thể khiến tình cảm vợ chồng rạn nứt, quan hệ hôn nhân chấm dứt.


Nếu như là lúc mới kết hôn, Mộ San San không coi hắn ra gì, được trưởng phòng xinh đẹp Lăng Vi Vi yêu mến, có lẽ Lâm Phi sẽ gật đầu đồng ý theo Lăng Vi Vi ngay.


Thế nhưng giờ đã khác xưa, quan hệ vợ chồng giữa hắn và Mộ San San đã được cải thiện rõ rệt. Nếu như cứ tiếp tục như vậy, chưa biết chừng ngày nào đó hắn sẽ được bế Mộ San San lên giường.


Ngược lại, người đẹp Lăng Vi Vi đã chủ động mời hắn đi Ninh Châu hưởng thế giới của hai người rồi thì chỉ cần Lâm Phi gật đầu, chuyện lên giường với trưởng phòng Lăng sẽ chắc như đinh đóng cột.


Hai bên không muốn bỏ, hai người đều không thể đắc tội, trong tình cảnh như vậy, im lặng chính là sự lựa chọn tốt nhất của phó phòng Lâm.


“Sao môi của phó phòng Lâm lại thành ra như vậy?”


Lâm Phi muốn im lặng, Mộ San San nổi cơn ghen, bực bội trong lòng liền bắt đầu rắc muối lên vết thương của hắn.


Tối hôm trước còn nói lời tình tứ với cô mà chưa đầy hai tư tiếng đã muốn đưa người phụ nữ khác đi hưởng thụ thế giới riêng rồi.


Thế mà được sao?!


Nếu như sếp Mộ không biết chuyện này thì không sao, nếu như biết rồi mà cô còn nể mặt Lâm Phi mới là lạ.


May mà qua ánh mắt và phản ứng của Lâm Phi, Mộ San San đã nhận ra Lâm Phi không hề bàn bạc xong xuôi, muốn cùng tới Ninh Châu với Lăng Vi Vi như lời cô ta nói.


Nếu không phải vậy, làm gì có chyện sếp Mộ còn vòng vo tam quốc với Lâm Phi và Lăng Vi Vi, e rằng cô sớm đã lườm Lâm Phi một cái khiến hắn đông cứng thành băng rồi.


“Sếp Mộ muốn biết thật sao?”


Mặc dù phó phòng Lâm thực sự có quan hệ nam nữ cắt không đứt, nói không rõ với trưởng phòng xinh đẹp Lăng Vi Vi nhưng chuyện hôm nay hắn thực sự bị oan. Điệu bộ biết rồi còn hỏi của Mộ San San khiến hắn thực sự không mấy thích thú.


“Tôi càng muốn biết phó phòng Lâm có muốn cùng trưởng phòng Lăng tới Ninh Châu không.”


Dù gì cũng sống chung một khoảng thời gian nên sếp Mộ hiểu rất rõ tình tính của gã chồng hòi này. Thấy hai mắt Lâm Phi bắt đầu không thành thực, sao Mộ San San lại không đoán ra hắn đang ôm suy nghĩ xấu xa gì. Lúc này cô cũng không thèm phí lời với Lâm Phi mà lạnh lùng đáp lại.


“Tôi cảm thấy sếp và trưởng phòng Lăng cùng tới Ninh Châu, để tôi ở lại trông coi công ty vẫn hơn.”


Sớm đã nhận ra tâm trạng Mộ San San không tốt, Lăng Vi Vi lại ngồi bên cạnh như hổ rình mồi, Lâm Phi dám trả lời thẳng sao, đương nhiên là cố gắng làm tình hình rối loạn rồi. Chỉ cần tình hình rối loạn, hắn mới có thể nghĩ ra cách thoát khỏi Mộ San San, đưa người đẹp Lăng Vi Vi đi hưởng thụ thế giới riêng.


“Nếu như phó phòng Lâm đã không phản đối vậy thì chuyện này cứ quyết định vậy đi. Sáng sớm ngày mai, hai người khởi hành tới Ninh Châu. Tôi cho hai người thời gian ba ngày, ba ngày sau quay về, hy vọng hai người mang tin tốt tới cho tôi.”


Khi Lâm Phi còn đang nghĩ cách làm thế nào để thừa nước đục thả câu, Mộ San San đã vỗ bàn quyết định khiến Lâm Phi bất ngờ chết lặng...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK