Mục lục
Cửu Dương Binh Vương - Lâm Phi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 254: Không hề quen biết






Chương 254: Không hề quen biết




“Tôi nghĩ chủ tịch Tô tới phòng tôi chắc không đơn giản chỉ muốn nói chuyện?” Sau khi nói mấy lời khách sáo và giới thiệu về nhau, Trần Kỳ vốn đã tò mò liền bắt đầu vào chủ đề chính.


Đã nhận ra thân phận của Tô Thanh Lam, rõ ràng Trần Kỳ sẽ không cho rằng Tô Thanh Lam sẽ nhàn rỗi tới mức chạy tới khách sạn của mình tìm khách đặt phòng nói chuyện.


Mặc dù biết rõ Tô Thanh Lam được mệnh danh là “Heath beauty” nhưng đây cũng không thể trở thành lý do Tô Thanh Lam có thể tự ý vào phòng người khác như vậy.


Thực tế, nếu như không nhận ra Tô Thanh Lam, hiểu rõ con người cô thì e rằng Trần Kỳ sớm đã bật dậy khống chế cô ta rồi.


Bất cứ người phụ nữ nào khi thức dậy mà phát hiện ra bên giường mình xuất hiện một người phụ nữ lạ mặt đều sẽ nghĩ như vậy.


Ở khía cạnh nào đó, việc Trần Kỳ không làm vậy ngay đã được coi là tố chất tâm lý vững vàng rồi. Đương nhiên,bị Lâm Phi giày vò nhiều lần, toàn thân không chút sức lực cũng là nguyên nhân quan trọng khiến Trần Kỳ không tấn công Tô Thanh Lam.


“Đột nhiên làm phiền, thực sự là tôi không đúng, mong cảnh sát Trần thứ lỗi. Nếu như không ngại cho tôi mấy phút nói chuyện, tôi muốn cô nghe qua mục đích tới đây của tôi.” Cũng như Trần Kỳ nghĩ, Tô Thanh Lam điều hành cả tập đoàn Hồng Cốc, không nói tới trăm công nghìn việc, mỗi ngày đều có rất nhiều chuyện đợi cô ta xử lý. Nếu như không có chuyện gì, rõ ràng cô ta sẽ không tự đánh mất thân phận, chạy tới khách sạn ngắm Trần Kỳ ngủ.


“Chủ tịch Tô, xin mời.” Tô Thanh Lam không biết đã ngồi bên cạnh đợi cô bao lâu rồi, chắc chắn có chuyện quan trọng, hơn nữa còn có thể liên quan tới cảnh sát Trần. Trần Kỳ đương nhiên sẽ không tính toán gì mấy phút nghe Tô Thanh Lam nói.


“Trước khi tôi nói, tôi mời đội trưởng Trần xem mấy tấm ảnh này, có lẽ sẽ giúp cô hiểu rõ hơn mục đích tôi tới đây.”


Nói rồi, Tô Thanh Lam lấy từ trong túi ra mấy tấm ảnh, đưa cho Trần Kỳ.


Trần Kỳ nhận lấy lật xem một lượt, không rõ nên hỏi: “Chủ tịch Tô, sao cô lại có ảnh của Lâm Phi, trên ảnh còn có hai cô gái, hình như tôi đều không quen biết.”


“Một buổi tối của tháng trước, Lâm Phi mà cảnh sát Trần nói đã qua đêm với hai phụ nữ trong ảnh trong khách sạn năm sao của tôi.”


Nói tới đây, mục đích và thân phận của Tô Thanh Lam không nói cũng biết.


Rõ ràng, người được truyền thông Trung Hải và không ít phụ nữ tôn vinh là “Heath beauty”, chủ tịch Tô chính là người phụ nữ lấy tiền Lâm Phi cho hai người đẹp, Thẩm Bội Ni và Lăng Vi Vi mua quần áo phát cho nhân viên tiếp tân làm phần thưởng.


Đồng thời, cũng chính là người phụ nữ Lâm Phi vô tình cứu được và ngủ cùng một đêm khi bán hàng rong ở Thiên Kiều.


Còn về mục đích Tô Thanh Lam tới đây chỉ cần nhìn nét mặt đột nhiên biến sắc và sát khí ngùn ngụt trong ánh mắt Trần Kỳ liền có thể nhận ra.


Rõ ràng, Tô Thanh Lam tới vạch trần Lâm Phi.


Hình như sợ mấy tấm ảnh không đủ sức thuyết phục, Tô Thanh Lam ghé sát Trần Kỳ nói khẽ: “Nhưng tấm này là tôi sai nhân viên khách sạn trích xuất từ camera. Nếu như cảnh sát Trần không tin, tôi có thể đưa cô đi xem camera.”


“Không cần nữa!” Trần Kỳ rít lên ba tiếng, ánh mắt tràn đầy sát khí.


Có thể tượng tượng, nếu như Lâm Phi xuất hiện trước mặt cô lúc này, Trần Kỳ tuyệt đối không ngại để Lâm Phi biết tại sao cô lại được mệnh danh là hoa khôi bạo lực trong giới cảnh sát Trung Hải.


“Chỉ như vậy thôi sao?” Trần Kỳ đã mất bình tĩnh đôi chút, nói chính xác là cô đã sẵn sàng tư thế đi vào vụ án.


Tô Thanh Lam, người được mệnh danh là “Heath beauty” thành phố Trung Hải, chủ tịch tập đoàn Hồng Cốc nghiễm nhiên trở thành nhân chứng có thể cho nhiều lời khai hơn trong mắt cảnh sát Trần.


Còn Lâm Phi, kẻ không lâu trước đó đã không ít lần giày vò thân hình nóng bỏng của cô cũng nghiễm nhiên trở thành kẻ phạm tội tình nghi buộc phải trừng phạt.


“Trước mắt chỉ có thế, nếu như cảnh sát Trần cần, tôi có thể giúp liên hệ với các khách sạn khác, có lẽ sẽ có phát hiện khác cũng không chừng.” Tô Thanh Lam đang đổ dầu vào lửa giúp Trần Kỳ, rõ ràng không dồn Lâm Phi vào chỗ chết không thôi.


Rõ ràng là coi phó phòng Lâm hắn như là kẻ thù. Nếu như lúc này, Lâm Phi ở trong phòng, chắc chắn hắn không ngại khiến Tô Thanh Lam giống như Trần Kỳ, không xuống nổi giường!


“Vậy thì làm phiền chủ tịch Tô rồi.” Trần Kỳ nghiến răng nhả ra từng chữ, cả căn phòng như hạ xuống mấy độ vì cơn giận của cảnh sát Trần.


Trần Kỳ không phải không biết bên cạnh Lâm Phi không chỉ có một mình cô. Nếu như là ngày thường, biết được chuyện của Lâm Phi với Thẩm Bội Ni và Lăng Vi Vi, dù có tức giận Trần Kỳ cũng không phẫn nộ như vậy.


Nhưng Lâm Phi vừa mới qua đêm trong khách sạn với cô không lâu, Tô Thanh Lam lại lấy mấy tấm ảnh này tìm tới tận cửa, Trần Kỳ có thể không giận?!


“Nếu như không có gì, tôi về trước đây.” Đã đạt được mục đích nên đương nhiên Tô Thanh Lam sẽ không cần thiết phải ở lại nhìn Trần Kỳ ngủ nữa: “Tôi thấy, da của cảnh sát Trần hơn co lại, chắc mấy ngày nay bận rộn với công việc, quên mất chăm sóc. Tấm thẻ này là thẻ của thẩm mỹ viện của tôi. Nếu như cô…”


“Chủ tịch Tô à, vô công bất thụ lộc, bất ngờ hôm nay cô cho tôi đã đủ rồi.”


Ý của Trần Kỳ đã rất rõ ràng, Tô Thanh Lam có thể điều hành cả một tập đoàn Hồng Cốc, đương nhiên không phải là người không biết đùa.


Nói ra, cô đưa thẻ cho Trần Kỳ cũng không ngoài việc thấy áy náy vì đột nhiên vào phòng Trần Kỳ. Nếu như Trần Kỳ đã không nhận, vậy thì cô cũng không ép.


Lúc này, Tô Thanh Lam liền lấy thẻ về, đứng dậy đi trước.


“Chủ tịch Tô, quen Lâm Phi?” Khi Tô Thanh Lam sắp đi tới cửa, Trần Kỳ mới đột nhiên lên tiếng hỏi. Rõ ràng, cảnh sát hình sự Trần Kỳ không hẳn không phát hiện ra kế ly gián của Tô Thanh Lam.


“Không quen biết, chỉ là thấy chướng mắt với loại đàn ông này thôi.” Nói xong, Tô Thanh Lam liền đi thẳng ra khỏi phòng.


Ra khỏi phòng, Tô Thanh Lam lại đội mũ và đeo kính lên, lạnh lùng dặn dò trợ lý đang đợi ngoài cửa: “Bắt đầu từ hôm nay, tất cả các khách sạn của công ty đều cấm người đàn ông tên là Lâm Phi vào. Ngoài ra, lấy danh nghĩa của tôi gửi email cho các khách sạn khác trong thành phố Trung Hải, mời họ cùng cấm Lâm Phi thuê phòng.”


Rất rõ ràng, chủ tịch Tô không phải đơn giản chỉ không ưa loại đàn ông như Lâm Phi. Cô còn muốn loại bỏ khả năng sau này Lâm Phi dẫn phụ nữ vào đặt phòng khách sạn!



——————-

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK