Mục lục
Cửu Dương Binh Vương - Lâm Phi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 329: Đôi bên cùng mời






“Bội Ni, chị không thật thà.”


Trong phòng khách khu biệt thự Hải An nơi Thẩm Bội Ni sống, Lâm Phi ngồi trên ghế sofa với vẻ mặt không hề vui vẻ, hắn nhìn Thẩm Bội Ni với thân hình nảy nở đẫy đà đang ngồi đối diện mình.


Với một bảo bối như Thẩm Bội Ni, Lâm Phi từ trước đến nay đều rất hài lòng, cho dù là về thân hình hay sắc vóc hay thậm chí là cả sự dịu dàng đều khiến hắn mê mẩn.


Thế nhưng vì một bữa cơm của Thẩm Bội Ni mà đã bỏ lỡ cả hai cô thư ký tương lai là Cố Tiểu Luy và Diệp Văn Văn, điều này khiến Lâm Phi không mấy hài lòng.


Nói thẳng ra thì không hẳn là không hài lòng mà là không vui.


Nếu nói ra thì Lâm Phi cũng không phải kiếm cớ vô lý. Mặc dù Lâm Phi muốn chiêu mộ hai cô gái Cố Tiểu Luy và Diệp Văn Văn làm thư ký cho mình, động cơ cũng có hơi chút không đơn thuần cho lắm. Nhưng nói tóm lại thì Lâm Phi vẫn có ý định bảo vệ cho hai cô gái này.


Vả lại việc này là điều kiện trao đổi của Lâm Phi với Thẩm Bội Ni để đổi lại là hắn về nhà cô uống rượu vang. Chính Thẩm Bội Ni đã đồng ý với Lâm Phi.


Lúc trước đó còn đồng ý rất hồ hởi, thế mà sau khi ăn cơm xong lại đá hắn luôn.


Nếu không phải vì giữa hai người có tư tình nam nữ qua lại thì e rằng Lâm Phi cũng không để yên cho Thẩm Bội Ni yên ổn mà ngồi đối diện với hắn thế được.


Khi ở chiến trường lính đánh thuê ở nước ngoài, người “chơi” Lâm Phi mà có thể sống yên ổn, thật chẳng có lấy mấy người.


“Em trai à, chị chỉ muốn mời em ăn cơm, tiện thể nói chút chuyện quan trọng thôi. Lựa chọn thế nào là việc của cả hai cô gái đó.”


Thẩm Bội Ni đương nhiên không hề có ý định vòng vo với Lâm Phi. Cô thừa nhận những gì Lâm Phi nói nhưng lại đưa ra sự phản bác của mình.


Thẩm Bội Ni nói thì khéo lắm, nói khéo đến mức Lâm Phi nghe xong liền cảm thấy đau cả “bi”.


Trước đó Thẩm Bội Ni rõ ràng đã đồng ý với Lâm Phi rằng sau khi Cố Tiểu Luy và Diệp Văn Văn kết thúc kỳ thực tập ở phòng thị trường kinh doanh thì Lâm Phi có thể điều hai cô gái này tới làm thư ký cho mình, nhưng điều kiện tiên quyết là cả hai cô gái này phải đồng ý.


Vốn dĩ Lâm Phi cũng chẳng mấy để tâm đến điều kiện này lắm, vì dù sao thì cả hai cô bé Cố Tiểu Luy và Diệp Văn Văn đều là do Lâm Phi đưa vào công ty. Chỉ cần dựa vào điểm này, Lâm Phi nghĩ rằng hai cô gái đương nhiên sẽ không từ chối làm thư ký cho mình.


Ngặt nỗi, Thẩm Bội Ni lại phản bội lại Lâm Phi, mới đôi ba câu đã khiến cảm xúc với công việc của Cố Tiểu Luy và Diệp Văn Văn bị ảnh hưởng nghiêm trọng, khiến hắn hụt hẫng vô cùng.


Mặc dù có thể coi là người con gái của Lâm Phi nên Thẩm Bội Ni làm vậy cũng không có gì đáng chê trách cả. Nếu nói thẳng ra thì tương lai Cố Tiểu Luy và Diệp Văn Văn ở phòng Thị trường còn tươi sáng hơn là tới làm thư ký cho một phó phòng bảo vệ an ninh hữu danh vô thực như Lâm Phi.


Thế nhưng cái cảm giác bị người con gái của mình chơi cho một vố thế này thật khiến Lâm Phi không thể nào giãn nổi cơ mặt, thật sư không thể vui nổi.


“Nếu em nhớ không nhầm thì chị rất thích uống rượu vang phải không?”


Hình như nhận ra ý định báo thù của Lâm Phi, đôi mắt với hàng mi dài cong vút của Thẩm Bội Ni di chuyển qua lại. Cô chớp chớp mắt với Lâm Phi, để lộ ra dáng vẻ uỷ mị: “Trước đó thì đúng như vậy, còn bây giờ chị chỉ thích em thôi.”


“Chị cho rằng lời nói khơi gợi đó của chị mà em sẽ bỏ qua cho chị sao?”


“Nếu không thì sao, lẽ nào em trai lại muốn mớm rượu cho chị?”


“Chúc mừng chị, đoán đúng rồi đấy.”


Mặc dù câu nói của Thẩm Bội Ni quả thật khiến Lâm Phi thoải mái hơn nhưng hắn cũng sẽ không vì thế mà vui luôn lên được.


Đương nhiên chủ yếu cũng vẫn là vì Lâm Phi muốn cho Thẩm Bội Ni một bài học sâu sắc khó quên, từ đó khiến Thẩm Bội Ni hiểu cách nghe theo hắn, nếu không thì chẳng tránh được lần tới cô ta sẽ còn đào hố cho Lâm Phi.


“Em trai à, nếu chị không muốn uống thì em mớm rượu cho chị thế nào được?”


“Hoặc em có thể nghĩ xem trước đó em mớm rượu cho chị thế nào?”


Nói rồi Lâm Phi không cho Thẩm Bội Ni thời gian để phản ứng lại, hắn đứng dậy lấy chai rượu vang ở trên bàn rồi chẳng thèm dùng ly mà cứ thế mớm một ngụm to vào miệng mình rồi hôn vào đôi môi mơn mởn kia của Thẩm Bội Ni.


Với cách uống rượu vang hôn môi mà Thẩm Bội Ni phát minh, Lâm Phi cảm thấy rất hào hứng. Có điều mỗi lần đều bị Thẩm Bội Ni mớm rượu cho nên khó tránh khỏi hắn cảm thấy nhàm chán.


Thế nhưng vì Thẩm Bội Ni phản bội lại hắn, nhân cơ hội này Lâm Phi cũng chẳng ngại lật lại tình thế, vừa mớm rượu cũng vừa khiến cho Thẩm Bội Ni hiểu ra rằng cách mớm rượu bằng miệng thế này ngoài việc phải chịu no bụng ra thì khi nuốt rượu xuống, rốt cục có cảm giác thế nào.


Một ngụm, một ngụm lại một ngụm, một chai, một chai lại một chai. Lâm Phi mớm rượu đến mức đôi mắt của Thẩm Bội Ni hoa cả lên, mặt mày đỏ lựng, toàn thân lảo đảo.


Nhân lúc Lâm Phi đứng dậy lấy rượu, Thẩm Bội Ni vùng vẫy định trốn khỏi chiếc ghế sofa chạy ra khỏi phòng khách.


Nhưng ngặt nỗi, cô đã đánh giá quá cao sức khoẻ của bản thân. Vừa mới đứng dậy, đôi chân dài miên man kia còn chưa kịp bước lấy một bước thì toàn thân đã bị Lâm Phi đè ngay xuống ghế.


“Thế nào, mới thế mà đã muốn chạy rồi à? Mới có mấy chai chứ mấy, chưa cần tính đến chỗ rượu trong hầm nhà chị. Dù thế nào chúng ta cũng phải uống hết số rượu trong phòng khách này nhé.”


“Em trai à, tối nào chị cũng có thời gian tắm cố định, bây giờ đến giờ đi tắm rồi.”


“Lúc chị mớm rượu cho em hình như em chưa từng tìm cớ gì để từ chối cả.”


“Em trai, chỉ cần em thả chị đi tắm, chị có thể tắm cùng em.”


Mẹ kiếp, đúng là biết cách làm mê hoặc người khác.


Thẩm Bội Ni trời sinh đã biết nịnh nọt, bình thường lúc cau mặt hay nhăn mày đều hết sức phong tình đã đành, bây giờ lại còn cố tình nháy mắt với hắn. Dưới tác dụng của rượu vang, và ý tứ khơi gợi qua đôi mắt kia của Thẩm Bội Ni thật sự đã khiến tuần hoàn máu trong người Lâm Phi nhanh hơn, gấp gáp hơn, cậu em nhỏ trong chốc lát đã ngóc đầu lên tự bao giờ.


Đã vậy thì mấy thứ như rượu vang gì đó đương nhiên là không thể nào uống nổi nữa rồi.


Mặc dù Lâm Phi cũng có ý định chuốc cho Thẩm Bội Ni say mềm rồi ôm cô lên giường.


Nhưng bây giờ Thẩm Bội Ni đã chủ động mời gọi rồi thì Lâm Phi cũng chẳng ngại ôm cô mà tận hưởng, không biết đã bao lâu rồi hắn chưa được tận hưởng cảm xúc “tắm uyên ương” thế này rồi.


Đêm dài đằng đẵng, trong căn phòng tắm khu biệt thự Hải Ngạn của Thẩm Bội Ni, xuân sắc rạng ngời…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK