Chương 287: Tới phòng em
Lâm Phi không ở trong biệt thự Hoa Hồng lâu, không phải hắn không muốn mà là không thể.
Mặc dù thân hình đầy đặn mềm mại và yêu kiều đó của Huyết Mai khiến Lâm Phi khao khát nhưng hắn không quên chuyện sếp Mộ bị hắn bỏ giữa chừng vì bị bác Phúc nhà họ Phương và Đỗ Chính Đình đánh cướp còn đang cô đơn ở nhà.
Đương nhiên cũng vì Đỗ Chính Đình sáng sớm xông vào nên hắn phải dậy sớm hơn bình thường, nhớ tới Huyết Mai, người bị Đỗ Chính Đình ngộ nhận là người phụ nữ khác cũng là nguyên nhân quan trọng khiến Lâm Phi không thể không rời khỏi biệt thự Hoa Hồng sớm hơn.
“Địa bàn của Thanh Long bang, có bao nhiêu phá bấy nhiêu, phá tới khi nào bọn họ nhịn không nổi nhảy ra mới thôi.” Đây là câu nói cuối cùng của Lâm Phi với Đỗ Chính Đình khi hắn đi khỏi biệt thự.
Thanh Long bang đã nhiều lần đụng tới Lâm Phi, nếu không phải không muốn chém giết nhiều trong nước, sợ rằng phó phòng Lâm đã ra tay tiêu diệt cả Thanh Long bang rồi.
Khi ở nước ngoài, đa phần tên tuổi của phó phòng Lâm và tổ chức Phán Quyết Địa Ngục đều bắt nguồn từ những vụ chém giết đẫm máu.
Trước đó Lâm Phi cũng từng dặn Huyết Mai âm thầm điều tra trùm đầu sỏ và căn cứ của Thanh Long bang chuẩn bị một mẻ quét sạch.
Thu thập tình báo vốn là thế mạnh của Hoa Hồng Gai với thực lực của tổ chức tình báo của mình, điều tra rõ gốc gác của đám đầu sỏ Thanh Long bang không tốn quá nhiều nhân lực và vật chất của Hoa Hồng Gai nhưng cũng phải cần một khoảng thời gian mới có thể làm được.
Tuy nhiên vì vụ tấn công vũ trang ở trung tâm thương mại Đông Phương bị phá hoại, Thanh Long bang không được như ý, ngược lại còn bị cảnh sát Trung Hải nghi ngờ.
Cũng chính vì vậy, những kẻ đứng đầu Thanh Long bang giống như đã bốc hơi bay mất, lẩn trốn kỹ càng, thậm chí còn rời xa thành phố Trung Hải.
Vì vậy, mặc dù Hoa Hồng gai bớt bị Thanh Long bang đàn áp nhưng kế hoạch trừ khử lãnh đạo Thanh Long bang cũng không thể không bị trì hoãn.
Nếu như bên Radar không đưa tin tới, xác định đám người Nam Hổ được Thanh Long bang phái tới, phó phòng Lâm còn chẳng thèm quan tâm tới đám trùm sò đã lặn mất tăm của Thanh Long bang.
Nhưng bây giờ, khi đã biết rõ Thanh Long bang chính là thế lực đứng đằng sau vụ tấn công trung tâm thương mại Đông Phương, chắc chắn Lâm Phi sẽ không thể tha cho Thanh Long bang.
Lính đánh thuê nước ngoài tấn công vào Hoa Hạ là cấm kỵ và giới hạn tâm lý của Lâm Phi!
Rồng có vảy ngược, chạm vào phải chết!
Nếu như Thanh Long bang đã dám làm lần thứ nhất, nhất định có lần thứ hai, thậm chí thứ ba. Không thể lần nào phó phòng Lâm cũng kịp xuất hiện, cách duy nhất sạch sẽ mà hiệu quả chính là tiêu diệt Thanh Long bang, khối u ác tính này.
Với thực lực nhóm tình báo của Hoa Hồng Gai trong một khoảng thời gian ngắn khó có thể moi được đám cầm đầu Thanh Long bang đang ẩn náu kia ra.
Mặc dù năng lực tình báo của Phán Quyết Địa Ngục bậc nhất thế giới nhưng lại không có chi nhánh ở trong nước.
Vì vậy cho dù Lâm Phi có lòng điều động nhân viên tình báo của Phán Quyết Địa Ngục nhưng cũng không thể lôi được hết bọn cầm đầu của Thanh Long bang ra trong một sớm một chiều.
Bởi vậy, phó phòng Lâm suy đi nghĩ lại, quyết định không tốn công vào chuyện này nữa mà chủ động ra tay! Tấn công tất cả những nơi thuộc quyền quản lý của Thanh Long bang, bắt bọn họ phải xuất hiện!
Tiếp đó ôm cây đợi thỏ, trừ hậu họa về sau!
Mặc dù thực lực của Hoa Hồng Gai thua kém Thanh Long bang không ít nhưng Đỗ Chính Đình và đội Chim Cắt cũng không phải hạng ăn không ngồi rồi.
Dù gì cũng là bộ đội đặc chủng tinh nhuệ nhất quân khu Hoa Đông nên đối phó với bọn cầm đầu Thanh Long bang cũng không khó khăn gì với tiểu đội Chim Cắt của Đỗ Chính Đình.
…………
Biệt thự Lệ Thủy. Từ biệt thự Hoa Hồng về đây, Lâm Phi ôm lấy vợ mình, lần đầu tiên hắn cảm nhận được nỗi đau đớn trong lòng.
Mặc dù Lâm Phi biết bị hắn bỏ lại ở nửa đường, cô vợ tổng giám đốc chắc chắn sẽ lo lắng buồn phiền nên trước khi đi mới cố ý lấy điện thoại của Mộ San San, sợ cô nôn nóng báo cảnh sát, tránh phiền phức không đáng.
Cũng vì nghĩ như vậy nên sếp Mộ mới hiểu ra hắn không muốn quấy rầy tới cảnh sát Trung Hải.
Sếp Mộ thực sự không báo cảnh sát nhưng cô lại ở cổng biệt thự đợi Lâm Phi, đợi hắn cả một buổi tối!
Vừa về tới biệt thự Lệ Thủy, nhìn thấy Mộ San San ngồi co ro bên chiếc BMW 7 Series không hề chợp mắt, giây phút ấy, Lâm Phi còn tưởng mình nhìn thấy ảo giác!
Nhìn những giọt sương đọng lại trên mái tóc đen nhánh của Mộ San San đang nằm trong lòng hắn, Lâm Phi thực sự hận không thể tự tát mình một cái! Nếu như biết Mộ San San lo lắng cho hắn tới mức này, chắc chắn hắn sẽ không qua đêm ở biệt thự Hoa Hồng, chắc chắn sẽ về nhà ngay.
Cho dù không thể về ngay lập tức, phó phòng Lâm cũng sẽ gọi điện thoại báo tin cho Mộ San San yên tâm.
Cả một đêm, không biết Mộ San San đứng chờ ở cổng biệt thự suốt đêm đã suy nghĩ những gì.
Không nói xa xôi, chỉ nhìn đôi mắt đỏ hoe của Mộ San San cũng đủ khiến phó phòng Lâm đau lòng.
Thật sự, nếu phó phòng Lâm không bế lên, Mộ San San đã ngồi đợi cả đêm chắc không thể nào đứng dậy.
……………..
“Bỏ tôi xuống.” Đôi mắt đỏ hoe nhìn Lâm Phi mấy giây rồi đột nhiên Mộ San San lên tiếng muốn thoát khỏi lòng Lâm Phi.
“Bỏ em xuống, em có thể tự đi?!” Thấy Mộ San San lại bắt đầu giở tính bướng bỉnh, Lâm Phi liền lạnh lùng trách móc. Nếu như không nghĩ tới việc Mộ San San đợi hắn cả đêm, cơ thể nhất định rất yếu thì Lâm Phi đã đánh vào cặp mông nảy nở của cô rồi.
Mặc dù quan hệ vợ chồng họ không giống mọi người nhưng dù gì cũng đã kết hôn, nói thế nào Lâm Phi ôm vợ cũng không có gì sai trái.
“Tôi phải xem xem anh không bị thương thật không.”
Không phải tôi không cho anh ôm, không phải sợ anh sàm sỡ mà là tôi muốn xác định anh thực sự bình an vô sự. Rõ ràng đây mới là nguyên nhiên sếp Mộ muốn ra khỏi lòng Lâm Phi.
Đợi cả một đêm dài đằng đẵng, cuối cùng cũng đợi được Lâm Phi trở về. Cô không trách móc một câu, cũng không hỏi hắn vì sao không về vì cô đã đợi được hắn.
Điều cô lo lắng là Lâm Phi có bình an quay về hay không.
“Thật sự muốn xem?”
“Đương nhiên.”
“Vậy được, tới phòng ngủ của em, anh cởi cho em xem.”
Cảm động bởi tình cảm của Mộ San San nên đương nhiên Lâm Phi không ngại để vợ mình xem xem hắn có bị thương hay không.
——————-