Mục lục
Cửu Dương Binh Vương - Lâm Phi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Nể tình chị Thẩm nhiệt tình như vậy, đợi lát nữa tôi hết bận sẽ tới văn phòng tìm chị.”
Còn thực sự đề cao bản thân quá mức nhỉ, tưởng mọi người không biết trợ lý phòng hành chính tổng hợp cậu thế nào chắc, bận cái con khỉ nhà cậu, bận mà đi trêu ghẹo đồng nghiệp nữ hả?
Tiêu Y Na nhìn bộ dạng gắng gượng tới văn phòng Thẩm Bội Ni mà thầm nghiến răng, hận không thể đạp cho hắn hai cái.
“Nếu đã như vậy, tiểu nữ tử cung kính chờ đợi hạ cố.”
Thẩm Bội Ni nhún eo xuống thấp làm động tác hành lễ kiểu cổ trang rồi xoay nhẹ chiếc eo con kiến thướt tha, yêu kiều đi về phòng làm việc của mình.
Yêu nghiệt à yêu nghiệt, đây rõ ràng là đang dụ dỗ trắng trợn mà. Lâm Phi hận không thể xông vào văn phòng của Thẩm Bội Ni ngay lập tức mà đè cô ta xuống bàn làm việc.
Thực sự tưởng Lâm Phi hắn ăn chay sao! Nếu như không vì bảo vệ hình tượng trước đám con gái trong phòng hành chính thì cái tát của Lâm Phi sớm đã giáng xuống cặp mông to tròn của Thẩm Bội Ni vì tội cô ta dám dụ dỗ hắn như vậy rồi.
“Lâm Phi, đến văn phòng của chị Thẩm, anh nên ngoan ngoãn một chút, chị Thẩm không phải người anh có thể dễ dàng chọc ghẹo.”
Lâm Phi biết thừa Thẩm Bội Ni đang quyến rũ hắn nhưng Tiêu Y Na lại không hiểu như vậy. Tiêu Y Na nhìn thấy Lâm Phi nhiều lần không nể mặt Thẩm Bội Ni, cô cho rằng Thẩm Bội Ni chắc chắn sẽ bực bội trong lòng, nên tốt bụng nhắc nhở Lâm Phi một câu.
“Cô nên lo lắng cho tôi bị chị ta chọc ghẹo mới đúng.”
Lâm Phi khẽ nhếch môi, nhìn dáng vẻ khát khao vô độ khi dụ dỗ hắn của Thẩm Bội Ni thì biết, đâu cần Lâm Phi phải chọc ghẹo.
“Anh…” Vốn không hiểu rõ mối quan hệ “mập mờ” giữa hắn và Thẩm Bội Ni nên còn tưởng Lâm Phi không coi lời cô nói ra gì.
Lúc này, Tiêu Y Na kéo Lâm Phi lại nhỏ tiếng nói: “Lãnh đạo cấp cao công ty mâu thuẫn nhau rồi, tiếp theo chắc chắn sẽ có động thái lớn. Mấy ngày này, tốt nhất anh biết điều một chút nếu không bị người ta nắm thóp, thực sự xảy ra chuyện đến trưởng phòng Lăng cũng không bảo vệ nổi đâu. Lần này anh nghe tôi đi, đợi qua mấy ngày nữa anh muốn thế nào cũng được.”
“Không trùng hợp như vậy chứ! Cô tới ngày đó thì công ty cũng gặp chuyện, chắc không phải vì không cho tôi đụng vào cô nên nghĩ ra lý do này chứ.”
Lâm Phi tỏ vẻ thông cảm, vỗ vai Tiêu Y Na mấy cái rồi an ủi nói: “Cô cứ yên tâm đi, mấy ngày này tôi sẽ không ép buộc cô, cái chúng ta có là thời gian sau này, không tiếc gì mấy hôm nay.”
“Cũng không tiếc mấy ngày nay…”
Quá vô sỉ, sao lại có thể vô sỉ như vậy chứ, không thể nào nói chuyện được.
Suýt nữa Tiêu Y Na đổ sụp, nếu như không phải xung quanh còn có không ít đồng nghiệp đang làm việc, e rằng Tiêu Y Na đã xông lên liều mạng với Lâm Phi rồi.
Lời khuyên răn của Tiêu Y Na khiến Lâm Phi hiểu được đại khái nguyên nhân khiến không khí làm việc trong tập đoàn Mộ Thị thay đổi lớn như vậy. Mâu thuẫn giữa các lãnh đạo, tập đoàn Mộ Thị tổng cộng chỉ có mấy giám đốc đó nên không cần nghĩ cũng biết chuyện này Hàn Chấn Hải không thoát khỏi liên can.
Dù gì Tiêu Y Na cũng chỉ là một nhân viên bình thường, chuyện biết được cũng không quá nhiều nên Lâm Phi cũng không hỏi thêm nữa mà rảo bước đi thẳng tới văn phòng của Thẩm Bội Ni.
Nói thế nào, Thẩm Bội Ni cũng xem như một cán bộ trung cấp, sau lưng còn có một tổng giám đốc nên chuyện cô ta biết chắc chắn nhiều hơn Tiêu Y Na. Huống chi khi nãy Thẩm Bội Ni còn chơi trò khiêu gợi nên làm sao Lâm Phi có thể khiến cô thất vọng chứ!
“Sao vậy, trợ lý Lâm cứ như vậy mà bỏ rơi Tiểu Na Na của chúng ta, không sợ cô ấy đau lòng sao?”
Thẩm Bội Ni ngồi sau chiếc bàn làm việc to rộng trong văn phòng, lạnh lùng chống chiếc cằm nhọn trắng nõn trên cánh tay ngọc ngà, đôi mắt đong đầy nước hồ mùa xuân, khẽ chớp nhìn Lâm Phi.
“Cô ấy tới tháng nên xin tha mấy ngày.”
Lâm Phi vừa đặt mông ngồi vào ghế trước bàn làm việc đã không ngại ngần dò xét một lượt đôi bồng đảo căng tràn đang sắp xé toang lớp áo của Thẩm Bội Ni.
“Tên nhóc cậu nói chuyện luôn suồng sã to gan như thế, không biết nói khéo léo một chút.”
Thẩm Bội Ni tính tình vốn chín chắn nên không nhịn được nói Lâm Phi mấy câu.
Cô lớn như vậy rồi mà đây mới là lần đầu tiên có đàn ông đứng trước mặt nói một người con gái khác tới tháng.
Đây là chuyện riêng tư giữa con gái với nhau mà Lâm Phi lại nói công khai như vậy nên Thẩm Bội Ni mới không nhịn được lườm hắn mấy cái, gương mặt mỹ miều thoáng hiện lên sắc đỏ.
“Con người tôi bẩm sinh đã không biết khéo léo.”
Lâm Phi vừa nói vừa đi vòng qua bàn, tới gần trước mặt Thẩm Bội Ni.
Hôm nay Thẩm Bội Ni mặc một bộ vest công sở họa tiết xinh đẹp màu đen bó sát lên thân hình kiêu hãnh khiến cô vừa chín chắn yêu kiều vừa tràn đầy vẻ đẹp của khí chất.
Vì hành động đột ngột của Lâm Phi nên chiếc cổ phấn thon dài của Thẩm Bội Ni khẽ ngẩng lên, cặp núi đôi căng tròn dưới lớp áo sơ mi tinh khôi đã chiếm trọn hơn nửa ánh mắt của Lâm Phi.
Dưới ánh nhìn chăm chú lại mang chút hoài nghi của đôi mắt sáng long lanh ngấn nước của Thẩm Bội Ni, Lâm Phi một tay kéo phắt Thẩm Bội Ni từ chiếc ghế bập bênh dậy, ngồi thế vào đó rồi để cô ngồi trên đùi hắn.
“Cậu em đúng là không hiểu chút khéo léo nào.”
Nếu như là Lăng Vi Vi thì lúc này đã kinh ngạc hét lên nhưng Thẩm Bội Ni lại không hề hoảng hốt. Đôi mắt long lanh sâu thẳm đan xen một thoáng tình ý rung động lòng người.
“Chị đã chủ động như vậy rồi, nếu như tôi còn khiêm tốn thì không phải làm chị đau lòng sao. Con người tôi chỉ thích giải quyết nhanh gọn, chúng ta bắt đầu thôi.”
Nói xong, Lâm Phi liền cúi đầu hôn lấy đôi môi đỏ thanh tú của Thẩm Bội Ni.
“Cậu em à, tôi dụ cậu tới đây là có chuyện nghiêm túc.”
Gương mặt yêu kiều không gì sánh bằng của Thẩm Bội Ni phảng phất sắc đỏ hồng. Ngón tay trắng ngọc ngà khẽ chạm lên môi Lâm Phi, ngăn cản động tác tiếp theo của hắn.
“Theo tôi thấy, chuyện quan trọng nhất bây giờ là trừng trị thứ yêu nghiệt mê hoặc lòng người như chị ngay lập tức để tránh chị ra ngoài reo họa cho nhân gian.”
Lâm Phi rất muốn bỏ mặc tất cả mà hôn tiếp nhưng khổ nỗi Thẩm Bội Ni cứ chống tay lên ngực hắn, rõ ràng không muốn để hắn dễ dàng có được.
“Cậu em à, nếu như em có thể đồng ý với chị một điều kiện thì hôm nay có trả giá nào chị cũng không tiếc. Em muốn ở văn phòng thì ở văn phòng, em muốn tới khách sạn, chúng ta tới khách sạn.”
Ngón tay ngọc ngà của Thẩm Bội Ni lướt nhẹ một vòng trên khuôn mặt của Lâm Phi sắc như dao gọt. Lâm Phi có thể nhìn thấy sự quả quyết trong ánh mắt mơ màng êm dịu của Thẩm Bội Ni.
Rõ ràng hai câu này của Thẩm Bội Ni không phải nói đùa.
Một cô gái chính chắn lí trí, lại có chiều sâu như vậy tự lấy bản thân ra mê hoặc hắn, cho dù hắn biết rõ đó rất có thể là cái hố đào sẵn cho mình nhưng cũng không kìm lòng được muốn nhảy xuống dưới.
“Nói ra xem, điều kiện gì?”
Khóe môi xinh đẹp của Thẩm Bội Ni cong lên nở một nụ cười ngọt ngào xao động lòng người, đôi tay tựa như hoa tuyết liên của cô ôm lấy cổ Lâm Phi, đầu ghé sát vào vành tai hắn nhỏ nhẹ: “Rất đơn giản, làm thư ký của chị.”
“Hóa ra chị thích kiểu này à.” Lâm Phi một tay nâng chiếc cằm như ngọc của Thẩm Bội Ni lên cảm thán: “Mặc dù tôi không ngại phối hợp với sở thích đặc biệt của chị nhưng dù gì tôi cũng là trợ lý phòng hành chính tổng hợp do tổng giám đốc tiến cử, chị đã nghĩ ra cách làm sao qua được cửa ải của sếp chưa?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK