Chương 244: Hiểu rõ
“Tôi cần nói với cậu mấy lần cậu mới hiểu, tôi vì đồng tình mới tạm thời làm bạn trai của chị cậu. Tôi và chị cậu không phải như cậu nghĩ.”
Lâm Phi vốn tưởng rằng cậu em vợ từ trên trời rơi xuống này sẽ đem tới cho hắn tin bất ngờ gì. Nếu như sớm biết đó là tin có người tới giành Trần Kỳ với hắn, chắc chắn Lâm Phi sẽ không lãng phí thời gian với cậu ta.
Lâm Phi vừa nghĩ đợi hơn nửa tiếng đồng hồ lại đợi được một thông tin vớ vẩn như vậy, thực sự có cảm giác đau lòng rơi điện thoại.
Mặc dù thời gian của phó phòng Lâm hắn cũng không quý báu như thế nhưng có thời gian, Lâm Phi thà về biệt thự Lệ Thủy thưởng thức vẻ đẹp của vợ mình còn hơn nghe “cậu em vợ” này nói phí lời.
Không thể trách Lâm Phi thấy cậu ta rắc rối vì thực sự với tính cách nóng nảy của Trần Kỳ, Lâm Phi thực sự không nghĩ ra có người đàn ông nào có thể chịu nổi.
Cho dù thực sự có người thích Trần Kỳ, không nói thái độ của Lâm Phi mà riêng Trần Kỳ cũng đủ khiến kẻ tình địch kia của hắn khó chịu rồi.
Nếu như nói có người muốn giành Thẩm Bội Ni đáng yêu của hắn, có lẽ Lâm Phi sẽ chú ý một chút. Còn chuyện có kẻ nào không có mắt nhìn muốn giành Trần Kỳ, hoa khôi cảnh sát bạo lực kia, Lâm Phi thực sự cảm thấy không cần lo lắng.
Bông hoa cảnh sát nóng nảy Trần Kỳ là thứ mà đàn ông bình thường có thể chịu nổi sao. Cũng chỉ có loại người biến thái như Lâm Phi mới có thể áp đảo được Trần Kỳ, nếu như đổi lại là người khác như nghe danh đội trưởng Trần Kỳ đã không ít kẻ bị nghẹn chết rồi.
“Anh rể này, theo anh nói, anh lên giường với chị em cũng xuất phát từ sự đồng tình?” Bên kia đầu dây điện thoại, “cậu em vợ” tỏ ra không hiểu Lâm Phi nghĩ gì nên chọc ngoáy lời Lâm Phi nói.
“Tôi lên giường với chị cậu chỉ là chuyện ngoài ý muốn. Còn về chuyện này, tôi không bắt buộc phải giải thích với cậu, nếu như cậu thực sự muốn biết có thể đi hỏi chị cậu. Ngoài ra, rắc rối mà cậu nói, chính là có người muốn giành chị cậu với tôi thì tôi nghĩ tôi có thể cúp máy rồi.”
“Ngoài ý muốn? Anh rể à, em thấy anh mới thực sự không hiểu chị em đó. Nếu như chị em không thích anh, với tính cách của chị ấy, chắc chắn sẽ không lên giường với anh.” Cậu phủ định quả quyết việc Lâm Phi né tránh mối quan hệ với Trần Kỳ.
“Em biết rồi, không phải anh cho chị em uống thuốc rồi ngủ với chị ấy chứ. Anh, anh…anh thật to gan!”
Lâm Phi nghe được suy đoán giàu sức tưởng tượng của “cậu em vợ” mà đầu óc phủ đầy mây đen, lúc này hắn thực sự hận không thể xông vào nhà Trần Kỳ ngay lập tức tát bay cậu ta.
Trước đây, khi cậu ta còn lảm nhảm nói khâm phục Lâm Phi đã chinh phục được Trần Kỳ, Lâm Phi dũng cảm như thế nào thì cũng thôi đi. Dù gì điều này cũng có thể coi là sự kính nể của “cậu em vợ” này đối với phó phòng Lâm nên một lúc mới nói không ngừng lại được.
Điều này, Lâm Phi có thể hiểu được.
Nhưng bây giờ rõ ràng cậu ta đang nói lung tung làm hoen ố hình tượng anh minh thần trí của Lâm Phi.
Chuốc thuốc! Sao Lâm Phi có thể dùng mánh khóe bỉ ổi như vậy chứ. Nhìn thế nào, Lâm Phi cũng không giống kiểu đàn ông phải dùng thuốc để cua gái.
Tuy đêm đó khi lên giường với Trần Kỳ, ban đầu Lâm Phi có chút chút ý định cưỡng bức Trần Kỳ nhưng sau đó, cảnh sát Trần cũng không có gì không hài lòng, ngược lại còn rất hưởng thụ.
Đương nhiên những lời này không thể nói cho cậu ta biết.
Lâm Phi còn chưa kịp phản bác thì đầu bên kia, “cậu em vợ” lại bắt đầu than thở thay Lâm Phi: “Anh rể này, bỏ thuốc chị em còn có thể sống tới bây giờ, thực sự là kỳ tích!”
Kỳ cái con mẹ cậu!
Từ trước tới giờ, đây mới là lần đầu tiên Lâm Phi tức giận tới mức muốn xé nát miệng kẻ khác. Nếu như cậu ta có thể đứng trước mặt Lâm Phi, chắc chắn Lâm Phi cũng không ngại khiến cậu ta không thể nào mở miệng một hai tháng.
Có một số chuyện bị người khác hiểu lầm thì hiểu lầm thôi, trải qua nhiều chuyện, Lâm Phi cũng quen dần. Nhưng chỉ là chuyện bị hiểu lầm là bỏ thuốc phụ nữ, ép người ta phải lên giường với mình, Lâm Phi thực sự không thể trơ mắt ngồi nhìn.
“Tôi ngủ với chị cậu là…” Lâm Phi có lòng muốn giải thích với cậu ta rằng chuyện của hắn và hoa khôi Trần Kỳ hoàn toàn là đôi bên tình nguyện. Khổ nỗi “cậu em vợ” bên đầu dây bên kia không cho hắn cơ hội giải thích.
“Hiểu, hiểu, em hiểu mà. Anh à, anh cứ yên tâm, chuyện này em sẽ tuyệt đối giữ bí mật.”
Giữ bí mật?!
Sắc mặt Lâm Phi rất khó coi, rất khó coi.
“Vừa hay bây giờ tôi không bận, cậu ở nhà rảnh rỗi cũng không làm gì, tôi cho cậu địa chỉ hiện tại của tôi, cậu mau qua đây tìm tôi, chúng ta từ từ giao lưu.”
Lâm Phi vốn còn muốn cúp máy nhanh một chút để đuổi “cậu em vợ” không biết nhảy từ đâu ra của hắn, về nhà sớm một chút để ngủ bù, thậm chí hắn còn muốn kịp về nhà để chạy bộ cùng cô vợ giám đốc.
Bây giờ ấy mà, Lâm Phi chỉ muốn “cậu em vợ” này sớm tớm tìm hắn, để ông anh rể là hắn làm tròn trách nhiệm dạy dỗ cậu ta.
“Anh à, em biết mà, anh không thể nào không quan tâm chị em. Mặc dù tính tình của chị ấy nóng nảy nhưng con người rất đứng đắn, bao nhiêu năm qua, chị ấy chỉ lên giường với mỗi mình anh, chắc chắn chị ấy thích anh rồi. Hơn nữa bà chị em có mặt mày, có dáng vóc, trên giường chị ấy nhất định…”
“Tôi gửi địa chỉ cho cậu.”
Thấy cậu ta lại bắt đầu nói năng dài dòng, tai hắn lại tiếp tục bị khủng bố, Lâm Phi liền ngắt lời cậu ta ngay lập tức, nói xong một câu liền cúp máy.
…………
Ầm!
“Cậu em vợ” không để Lâm Phi đợi lâu, Lâm Phi cúp máy chưa được nửa tiếng đồng hồ, một chiếc Hummer phách lối đã dừng phía trước hắn.
Một chàng thanh niên hơn hai mươi tuổi mặc bộ quân phục rằn ri bước ra từ trong chiếc Hummer.
Sau khi bước xuống xe, người thanh niên liếc nhìn về phía Lâm Phi rồi mới lấy điện thoại ra.
Sau khi lấy điện thoại ra, người thanh niên liền nhìn chằm chằm về phía Lâm Phi, nghe tiếng chuông điện thoại của Lâm Phi reo lên, cậu liền cúp máy, rảo bước đi về phía Lâm Phi.
“Anh rể à, thế nào, em không bị coi là tới muộn chứ.”
Giọng nói đặc biệt giống hệt như trong điện thoại. Rõ ràng người thanh niên mặc bộ quân phục rằn ri, vẻ ngoài hơi thư sinh này chính là “cậu em vợ hờ” đã gây cho Lâm Phi không ít bực bội.
Lâm Phi mỉm cười chào đón.
Ừm, nói chính xác là dùng nắm đấm chào đón.
——————-