Mục lục
Siêu cấp đại gia
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 102


Thời gian trôi qua, trời đã gần tối, Thẩm Lãng trở lại khu dân cư Vân Thủy Sơn, nhanh chóng đi lên khu biệt thự số 7 luyện tập Quy tức công.


Giờ Dậu, đổi quẻ, đang ở phía Tây.


Thẩm Lãng ngồi ở phía Tây hướng về phía Đông, ngồi thiền, vận động Quy tức công.


Ánh nắng chiều như lửa đốt, dường như đối lập với Thẩm Lãng, hắn tựa như khoác trên người một tầng ánh sáng, cả người tỏa ra hơi thở thần bí.


Lúc này, Tống Tri Viên đang ăn cơm tối cùng cháu gái Tống Từ trong vườn hoa Lưu Thực của tiểu khu, lại thấy Thẩm Lãng ngồi trên ban công, không nhìn rõ được.


“Ông nội, người kia bị điên ạ, sao cứ thỉnh thoảng lại đổi biệt thự, lên ban công tập yoga ạ?” Trong mắt Tống Tử, chỉ những kẻ đầu óc chập mạch mới làm thế.


“Người có tiền sống buông thả tùy hứng, ba cái biệt thự này, cái rẻ nhất cũng phải trăm triệu, ông cũng nên tìm cơ hội, làm quen với chủ ba ngôi biệt thự này một chút, tới thành phố Bình An làm ăn, tìm hiểu nhiều cũng tốt.”


Hiển nhiên, Tống Trí Viễn không hiểu ẩn ý trong lời nói này.


Bị người ta nói là tập yoga, Thẩm Lãng cũng không có ý kiến, dù sao cũng đều là tu thân dưỡng tính, chỉ là Quy tức công chính là báu vật của dòng dõi Hoa Hạ, trâu bò hơn những thứ khác nhiều.


Nhưng mà, bây giờ lại có rất nhiều kẻ bỏ gốc lấy ngọn (bỏ cái chính yếu, lấy cái phụ), đúng là trăng nước ngoài vừa sáng lại vừa tròn. (*)


(*)Trăng nước ngoài vừa sáng lại vừa tròn: 国外的月亮大又圆: là một cụm từ chê bai, châm biến những kẻ có tư tưởng “những thứ ở nước ngoài luôn tốt hơn”.


Quy tức công quả thật rất có lợi, ngày thứ hai, mới vừa rạng sáng, Thẩm Lãng đã thấy trần đầy tinh lực.


“Hôm nay mình phải đi đón Đỗ Kim Thủy tới thành phố Bình An sớm.”


Thẩm Lãng thầm tính toán trong lòng.


Trước mắt, những gì Thẩm Lãng biết về Bình An, chỉ như một tờ giấy trắng, Mộc Hồng Diệp rất giỏi giữ bí mật, có một người vợ tài đức như vậy, Thẩm Lãng tránh được không ít phiền phức.


Chiếc siêu xe Viper cool ngầu khoe khoang chạy vụt qua, lái ra khỏi khu dân cư Vân Thủy Sơn





Ra khỏi cửa, Thẩm Lãng nhẹ nhàng vỗ vỗ tay lái, thở một hơi, đã qua bốn năm, tài lái xe vẫn không giảm.


Cho dù ở khu nhà giàu sang trọng nhất Bình An, chiếc Viper này vẫn được rất nhiều người ngưỡng mộ.


Có người còn vừa chạy qua vừa gào thét, quay lại rồi đăng lên Douyin.


Mới vừa đăng lên, trên Douyin liền hiện lên một đống bình luận, các bình luận mới cũng đang tăng vọt.


“Tiểu tử, xin hỏi đến núi Haruna đi như thế nào?”


“Tôi thừa biết Ryosuke Takahashi là ai, Bắc Kinh bọn tôi cũng sẽ không thua một người tới hai lần!”


“Chờ chút, có xe trên núi, là 86, 86 lên núi!”


“Đúng là một vị thần, tôi không chọc nổi, người này sợ là Hoàng tử Edward của Kyoto đi!”


“Chủ xe rốt cuộc là ai? Tôi có một đứa em gái, vừa tròn mười tám, các vị thấy tôi bán em tôi được không?”


Nửa tiếng sau, cuối cùng Thẩm Lãng cũng đã tới Bình An.


Mới vừa đậu xe xong, đã thấy tin nhắn Wechat của Lâm Nhuyễn Nhuyễn.


Lâm Nhuyễn Nhuyễn rủ hắn đi dại phố, hơn nữa lại trùng hợp là cũng ở Bình An.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK