Mục lục
Siêu cấp đại gia
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 126


“Vậy cậu đưa chứng cứ ra đây, hầu hết các mặt hàng trong cửa hàng của tôi đều được mua từ cửa hàng đồ cổ của nhà họ Đỗ. Sản nghiệp Đỗ gia lớn như vậy, có tiếng cả ở nước ngoài làm sao có thể có đồ dỏm được!”


Ông chủ cửa hàng Vô Hạ đối với cửa hàng đồ cổ nhà họ Đỗ rất tín nhiệm.


Như mọi người cũng đã biết, trò cười về đồ cổ của Đối Thiên Minh đã lan đến tai học giả văn hóa nổi danh Tống Trí Viễn luôn rồi.


“Lười nói nhảm với ông, thương hiệu nổi tiếng trăm năm của ông hôm nay có thể dẹp tiệm rồi.” Thẩm Lãng liếc nhìn đàn tranh trên kệ ngọc, khóe miệng nở một nụ cười nhàn nhạt.


“Nói hươu nói vượn! Chứng cứ đâu? Không có chứng cứ thì chỉ là kẻ nói khoác!”


Ông chủ cửa hàng Vô Hạ vừa hét lên một tiếng liền nhìn thấy Thẩm Lãng cầm miếng ngọc vỡ vụn kia vẽ lên tủ kính thủy tinh của cửa hàng 3 đường.


“Anh đang làm gì! Dừng tay! Lập tức dừng lại! Hỏng tủ kính thủy tinh, anh như vậy không đền nổi đâu!”


Ông chủ cửa hàng Vô Hạ ngăn tay của Thẩm Lãng lại, nhưng không ngờ rất nhanh chóng bị đẩy ra.


Thẩm Lãng vẽ lên tủ kính thủy tinh thêm vài đường rồi mới thu tay lại.


Mọi người vây xung quanh cảm thấy nghi hoặc, trong lòng nghĩ có phải người trẻ tuổi này bị điên rồi sao?


Ông già đứng phía sau sắc mặt trở nên ngưng trọng, nhưng cũng không có hành động gì khác.


Lúc này, Thẩm Lẵng chỉ vào tủ kính ban nãy, nhàn nhạt nói, “ Cũng lười phổ cập kiến thức khoa học, mật độ và độ cứng của Ngọc bích Hoà Điền lớn hơn thủy tinh. Tôi vừa vẽ lên tủ kính mất đường không thấy xuất hiện vết xước, ngược lại mảnh ngọc bị mài mòn, rõ ràng đây không phải là Ngọc bích Hoà Điền mà là một loại Chất liệu Mông Cổ khác.


Chất liệu Mông Cổ là một loại pha lê trắng giả ngọc giá rẻ. Thông qua quá trình chế tác thủ công có thể giảm độ trong suốt của pha lê do đó có thể bắt chước được độ trắng, trơn bóng, trong suốt của ngọc thật.


Thẩm Lãng cũng không tính giải thích sâu, thí nghiệm khi nãy là sự chứng minh tốt nhất rồi.


Lần này, ông chủ cửa hàng Vô Hạ thật sự luống cuống.


Đồ giả!


Thương hiệu lâu năm vậy mà là hàng giả, còn là loại Chất liệu Mông Cổ rẻ tiền, chế phẩm pha lê còn không tính là ngọc thạch được.


Điều này chắc chắn sẽ ảnh hương lớn đến uy tín và hình ảnh của cửa hàng Vô Hạ, thậm chí có khả năng sẽ phải dẹp tiệm!


Ông chủ cửa hàng Vô Hạ mặt xám xịt, hết sức kinh hãi.


Ông ta không thể ngờ rằng, người trẻ tuổi mắt lại tốt như thế. Ngay cả người trong nghề lâu năm như ông cũng không thấy được điều bất thường của mấy miếng ngọc.


Nhưng mà, đã đâm lao thì phải theo lao thôi, mặc dù ông cũng bất ngờ về đồ giả nhưng cũng không thể tự vả mặt trước bao nhiêu khách hàng thế này được.


“Anh nói nhăng nói cuội, tôi thấy anh muốn gây chuyện, cái này đều là mua từ tiệm bán đồ cổ của nhà họ Đỗ, nếu anh muốn chất vấn thì đi tìm người của Đỗ gia mà nói!” Ông chủ cửa hàng Vô Hạ tự cho mình là đúng, đem nhà họ Đỗ ra làm bia đỡ đạn, muốn dùng uy tín của nhà họ Đỗ tẩy trắng chuyện này.


Nhưng đáng tiếc thay, Thẩm Lãng mà ông ta đang đối mặt cũng không phải dạng vừa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK