Mục lục
Siêu cấp đại gia
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 54


Thẩm Lãng nhàn nhạt lướt mắt qua chỗ anh ta: “Theo như gia quy của nhà họ Thẩm, bán đứng anh em nên chết dưới trăm nghìn con dao, nhưng đây là thế tục nên tôi chỉ thả chó cho cậu và Chu Tử Hào chơi với nó!”


Nói xong Thẩm Lãng lại nhìn vào mắt con chó Caucasus, nhếch miệng cười một cách hoàn mỹ.


Không khí trong phòng đột nhiên ngưng trọng, im ắng đến đáng sợ.


Ba người còn lại bị doạ đến mức mặt mày xám ngắt thậm chí còn suýt xón cả ra quần!


Chó ngoan?


Rõ ràng là một chú chó Caucasus hung mãnh, cơ thể cường tráng như con nghé cơ mà!


Đùa à?


Chó Caucasus trời sinh tính tình tàn bạo rất khó nhận chủ, huống hồ mới chỉ mua một tuần, còn chưa cho ăn quen!


Ba người Chu Chí Bang, Chu Tử Hào, Trần Kiệt đã bị doạ sợ đến run lẩy bẩy.


Nhất là Trần Kiệt, bị doạ sợ tè ra quần, khổ sở cầu xin tha thứ.


Vẻ mặt Thẩm Lãng lạnh lùng, không có chút lòng thương hại nào.


Đối với kẻ phản bội, anh đã tận tình tận nghĩa.


Đều đã là người trưởng thành, làm sai sẽ phải trả giá.


Hai ba con Chu Chí Bang và Chu Tử Hào cũng liều mạng cầu xin tha thứ, nhưng Thẩm Lãng cũng chẳng phải thánh mẫu.


“Chu Chí Bang, việc mà con trai ông làm sai để anh ta tự chịu, nửa đời sau của anh ta cứ giao cho chó đi, sống chết xem vận may, còn Chu Chí Bang ông tạm thời cách chức ở nhà ba tháng tự kiểm điểm.”


Dứt lời Thẩm Lãng kéo Chu Chí Bang ra ngoài.


Rầm!


Cửa bị khoá lại, trong phòng chỉ còn lại Chu Tử Hào và Trần Kiệt, còn có chú chó Caucasus thân hình cường tráng.


Chu Chí Bang ngơ ngác ngoài cửa, đầu óc trống rỗng.


Ông ta biết đây đã là kết quả tốt nhất, bởi vì trước đây con trai cả gan làm loạn, hành vi độc ác tồi tệ đến cực điểm, đã ức hiếp tới người nhà họ Thẩm thì định sẵn sẽ khó có kết quả tốt đẹp, chúa Jesus cũng không cứu được, nhất định phải chịu trừng phạt.


Sau đó tiếng kêu gào thê lương vọng lại từ trong văn phòng làm việc, vô cùng chói tai khiến người nghe sợ hãi.


Chu Chí Bang mềm nhũn người ngã trước cửa, tinh thần đã tới bờ sụp đổ.


Hai mươi phút sau, cửa phòng mở ra.


Chỉ thấy Trần Kiệt ngã xuống đất không dậy nổi, toàn thân trên dưới đều là vết chó cắn, nhất là trên mặt, tám mươi phần trăm đã bị phá tướng.


Cả người đều đã thành phế vật, cho dù miệng vết thương khép lại thì tinh thần cũng bị thương nghiêm trọng, huống hồ vết thương trên người anh ta, mười mũi vắc xin phòng chó dại cũng không cứu nổi, khả năng bị dại là trăm phần trăm!


Có thể nói là sống không bằng chết!


Rồi lại nhìn Chu Tử Hào, anh ta may mắn hơn Trần Kiệt.


Trên người có không ít vết thương nhưng trên mặt lại không đến mức phá tướng như Trần Kiệt, có lẽ là vì anh ta đã làm chủ nhân của chú chó này được một tuần nên mới không phải chịu sự công kích mang tính huỷ diệt như vậy.


Có điều Chu Tử Hào cũng không dễ chịu gì, vết thương ở cánh tay và trên vai nhìn thấy mà giật mình, nếu không phải anh ta kịp thời bảo vệ cái cổ thì có lẽ cũng đã bị cắn đứt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK