Mục lục
Siêu cấp đại gia
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 76


Thẩm Lãng không muốn khoe khoang điều gì, anh chỉ muốn nói: “Có tiền đúng là có thể làm tất cả những gì mình thích.”


“Đúng vậy! Anh nói đúng! Tôi đồng ý với quan điểm này!” Tống Từ đắc ý gật gù nói: “Ba tôi có một chiếc máy bay trực thăng, mỗi lần đến mùa hái trà cổ ở Điền Nam, ông đều lái trực thăng qua đó lấy trà.”


Thẩm Lãng cười nhạt, trước đây anh cũng từng có ba chiếc trực thăng ở nhà, rời nhà lâu như vậy anh cũng thấy hơi nhớ những lần lái máy bay, thả nước tiểu xuống bên dưới.


“Không cần tự ti, nếu anh chơi cổ phiếu, dựa vào năng lực của anh chắc chỉ hai chục năm nữa là có thể mua được chiếc trực thăng second-hand chơi chơi.”


Không biết Tống Từ đang an ủi hay đang châm chọc.


Đột nhiên Thẩm Lãng ngẩng đầu nhìn Tống Từ, cánh môi anh khẽ cong lên.


Gương mặt gầy gầy, đầy vẻ đẹp trai của anh bày ra một nụ cười cực kỳ anh tuấn.


“Thẩm Lãng tôi chơi cái gì cũng đều chơi đồ mới tinh, bao gồm cả phụ nữ!”


Lúc này Tống Từ đột nhiên bị Thẩm Lãng doạ cho một cú, trong phút chốc hai má cô bỗng ửng hồng, ngay cả tai cũng hồng lên.


“Anh nói cái gì đó! Uống xong chuyên trà đó tôi dẫn anh đi mua đồ!” Tống Từ lại bày ra dáng vẻ của một cô chủ nhà giàu.


Thẩm lãng khẽ lắc đầu, trong lòng anh thầm nghĩ, cô chủ nhà giàu cũng chỉ như vậy, đừng thấy cô ta kiêu ngạo như vậy, cuối cùng cô cũng bị trêu ghẹo.


Hai mươi phút sau, Thẩm Lãng và Tống Từ đã ra khỏi toà nhà Xuân Phong.


Đi qua một tiệm bán đồ hàng hiệu, chuyên bán đồ của Patek Philippe.


Tống Từ tung tăng đi vào trong tiệm, sau đó cô bắt đầu chọn những chiếc đồng hồ mà cô thích.


“Ôi đẹp quá, chị ơi, chị lấy cái đồng hồ kia xuống cho em xem với!” Tống Từ nhìn chị nhân viên sau đó vui vẻ nói.


Cô chủ nhà họ Tống thích cảm giác mua sắm, nhất là khi mua những đồ xa xỉ, nhìn vừa ý một cái là cô sẽ mua ngay.


Lần này cũng vậy, không qua bao lâu, chiếc đồng hồ nữ Patek Philippe trị giá 150 triệu đã bị cô mua đứt.


Cửa hàng rất hoan nghênh những vị khác sộp như vậy, nhân viên trong cửa hàng ai cũng vui mừng.


Thẩm Lãng thì ngược lại, anh rất bình thường.


Những đồ có quý hơn nữa, cũng không quý bằng thứ đồ anh đang đeo trên cổ.


Đương nhiên Thẩm Lãng có thể mua chiếc đồng hồ đó để xem giờ, như vậy anh không cần phải moi điện thoại ra xem.


Ngay đúng lúc này, một người đàn ông trẻ tuổi mặc toàn đồ hiệu bỗng xuất hiện.


Những người nhân viên đột nhiên vây quanh anh ta như nhìn vật quý.


“Chào cậu Đỗ, cậu Đỗ đến rồi à!”


“Chào buổi tối cậu Đỗ, hoan nghênh cậu đến cửa hàng!”


“Hoan nghênh cậu Đỗ đến cửa hàng, mấy ngày nay chúng tôi nhớ đến cậu mãi!”


Chỉ nhìn thấy người đàn ông trẻ tuổi đó không hề quan tâm đến những người nhân viên hót líu lo xung quanh mà anh ta chỉ đi thẳng đến chỗ của Tống Từ.


“Cô Tống, trùng hợp ghê đấy, không ngờ có thể gặp được cô ở cửa hàng này. Không biết cô có nể mặt đi bar uống vài ly với tôi không?”


“Đỗ Thiên Lượng, anh còn có mặt mũi đến à?” Tống Từ ngẩng đầu lên nhìn người kia, lửa giận của cô bắt đầu bùng lên.


“Chậc, chậc, sao thế thế, sao cô Tống lại nổi giận vậy!” Người kia vừa cười vừa hỏi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK