Mục lục
Siêu cấp đại gia
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 51


Cùng sói vật lộn, cùng sói tranh giành thức ăn, cùng sống chung với bầy sói!


Cuối cùng thủ lĩnh của đàn sói còn bị anh ép phải rời khỏi địa bàn, chỉ cho phép nó được nhìn từ xa, chứ không được phép lại gần.


Chó Caucasus có hung hãn như thế nào đi nữa thì cũng không bao giờ sánh được với sự hung tàn của thủ lĩnh đàn sói.


Thẩm Lãng từ nhỏ đã cùng sống chung với bầy sói, vào địa bàn của đàn sói như vào vườn hoa của nhà mình.


Đối phó một con chó Caucasus cũng chỉ như mua rau mua thịt ngoài chợ thôi.


Thẩm Lãng không hề làm gì nhưng đã làm cho Chu Tử Hào và Trần Kiệt chết ngất tại chỗ.


Bọn họ không hề nghĩ tới, một cậu học sinh nghèo rớt mùng tơi kiêm một thằng giao đồ ăn vặt lại có thể thay đổi thành một người như thế.


Kỳ lạ quá thể!


Ngay đúng lúc này, Chu Chí Bang đột nhiên xuất hiện.


Nhìn thấy cảnh đang diễn ra trong phòng làm việc của chủ tịch, ông ta vừa ngạc nhiên vừa tức giận.


Con trai ông bị người ta đánh cho máu me đầy mặt, ông ta quát to hỏi Thẩm Lãng: “Ai đánh, là mày đúng không? Dám đến địa bàn của tao để đánh con trai tao, mày có biết mày sẽ có hậu quả như thế nào không?”


Chu Tử Hào thấy ba anh ta xuất hiện, trong lòng nhẹ nhõm hơn rất nhiều.


Hơn nữa anh ta còn được thể ngông cuồng hơn.


Anh ta nhếch mép chỉ về phía Thẩm Lãng: “Là thằng đó, là thằng đó đánh con, con trai của ba bị người ta bắt nạt một trận đó. Hôm nay không cho nó chết nhà họ Chu chúng ta đúng là mất mặt quá!”


Trần Kiệt cũng tát nước theo mưa: “Ông chủ Chu, hôm nay nhất định không được để nó sống sót bước ra khỏi khách sạn Long Thịnh đấy!”


“Im mồm hết cho tao! Tao xử lý như thế nào còn cần chúng mày dạy à? Hai đứa chúng mày và cả con chó kia nữa, không đánh lại người ta còn sợ mất mặt à?”


Con trai bị đánh Chu Chí Bang cũng rất tức giận, nhưng hôm nay là ngày đặc biệt. Người chủ tịch mà Mộc Hồng Diệp nói tới chưa biết chừng đã đến khách sạn Long Thịnh rồi cũng nên.


Nhưng hiện trường lúc này lại là phòng làm việc của chủ tịch, giết người ở đây không được hay cho lắm thì phải.


“Thằng nhóc kia, mày quỳ xuống dập đầu lạy con trai tao, tao có thể bỏ qua cho mày. Nếu không tao sẽ lôi mày xuống hầm gửi xe, đánh cho mày không thấy trời đất. Mày tự chọn đi.


Ha ha, buồn cười thật đấy!


Muốn anh sói đây quỳ lạy, ông có dám nhận không?


“Chu Chí Bang, ông muốn tôi quỳ à?” Thẩm Lãng nhìn Chu Chí Bang bằng ánh mắt mù mịt: “Còn sống không tốt hơn à?”


Thẩm Lãng vừa thả một chút khí thế lớn mạnh ra nhưng đã mang lại cho Chu Chí Bang một uy hiếp lớn.


Lông mày của Chu Chí Bang nhảy lên, nó vượt ngoài dự liệu của ông ta.


Người trẻ tuổi trước mặt ông ta đã mang lại cho ông ta một khí thế bức người, khiến ông ta không thở nổi.


“Mày, mày là ai?” Chu Chí Bang đột nhiên hoảng sợ.


“Tôi họ Thẩm!” Thẩm Lãng lạnh nhạt đáp lại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK