Mục lục
Siêu cấp đại gia
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 191


Lý Mộc Ca không tiếp tục dụ dỗ Lâm Nhuyễn Nhuyễn nữa, cậu cần phải duy trì vẻ ngoài lạnh lùng của mình, nhưng cậu tin tưởng, Lâm Nhuyễn Nhuyễn chắc chắn sẽ động lòng.


Một đêm trôi qua.


Sáu giờ sáng, Thẩm Lãng bị cuộc điện thoại của Mộc Hồng Diệp đánh thức.


“Thiếu gia, đã rời giường chưa?”


“Vừa thức.”


“Phu nhân nhờ tôi đem một số đồ vật đến tiệc tốt nghiệp, nói là tặng cho bạn học cùng giảng viên của ngài.”


Mẹ Thẩm Lãng, cũng không biết Thẩm Lãng ở trường bị đối xử như thế nào.


Mà nhà họ Thẩm từ trước đến nay đều rộng rãi hào phóng, ngày lễ ngày tết đều cấp cho nhân viên tập đoàn nào là vàng ròng tiền vàng, dù sao tiền xài tám đời cũng xài không hết, chỉ là thú vui mà thôi.


“Để mẹ phải lo lắng, thay tôi gửi lời hỏi thăm đến bà ấy.”


Nhớ tới mẹ, Thẩm Lãng dù có là chàng trai cứng rắn thế nào, hốc mắt cũng có chút ướt át.


Cha mẹ ở gần đây.


Hắn cũng muốn về nhà hiếu kính cha mẹ, nhưng hắn thân là người thừa kế của Ngoan Nhân tộc tương lai, gánh trên người trách nhiệm của cả tộc!


Quy củ gia tộc không thể bỏ, nếu không làm sao bịt miệng được đám anh em họ kia!





Hai tiếng sau, Thẩm Lãng cùng Lâm Nhuyễn Nhuyễn hẹn tốt thời gian, cùng nhau xuất hiện ở khách sạn năm sao Long Thành.


Đã đánh tiếng trước với Chu Chí Bang, đối xử với hắn như khách hàng bình thường là được rồi.


Tiệc tốt nghiệp được sắp xếp vào buổi trưa.


Trước đó là tiệc rượu tự do, địa điểm là ở bãi cỏ phía sau khách sạn Long Thành.


Lúc Thẩm Lãng và Lâm Nhuyễn Nhuyễn xuất hiện, đã bị Lý Mộc Ca theo dõi.


Cậu nhìn Thẩm Lãng đi cùng Lâm Nhuyễn Nhuyễn, trong lòng nhất thời trào lên một trận ghen tuông.


“Tên rác rưởi Thẩm Lãng, đồ dân đen hạ đẳng, sao có thể như miếng cao da chó, dính lấy Nhuyễn Nhuyễn không buông như vậy!”


*Cái chết như một cơn gió, luôn ngự bên ta..


Trong mắt Lý Mộc Ca, Thẩm Lãng chỉ là một nhân vật nhỏ, không tiền không bối cảnh.


Là một con lợn đầy phân dơ bẩn.


Càng ở cùng một chỗ lâu, càng sợ mùi hôi bám lên cơ thể thanh thuần của Lâm Nhuyễn Nhuyễn.


Nói nhiều thêm một câu, liền cho rằng Thẩm Lãng đang lợi dụng không khí, gián tiếp hôn môi, làm bẩn Lâm Nhuyễn Nhuyễn.


Mức độ chiếm hữu của cậu đối với Lâm Nhuyễn Nhuyễn đã lên đến cùng cực, gần như trở nên bệnh hoạn, mặc dù cậu coi thường gia cảnh của Lâm Nhuyễn Nhuyễn.


“Nhuyễn Nhuyễn, lại đây uống một ly đi.”


Lý Mộc Ca khóe miệng nhếch lên, mỉm cười, vẫy tay với Lâm Nhuyễn Nhuyễn.


Biến hóa so với Xuyên kịch* còn nhanh hơn, biểu hiện trên mặt cùng suy nghĩ trong lòng, căn bản là hai thứ khác nhau.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK