Mục lục
Siêu cấp đại gia
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 159


“Việc gì lớn chứ, con nhớ kỹ mà.”


Đỗ Thiên Lượng vẫn là quá trẻ tuổi, Thẩm Pháp Vương có một bộ chỉnh đốn “Vấn đề về thanh niên”, không cho giở trò không cho cãi, ai không phục thì đi công trường cãi, khiêng đến lúc mày sùi bọt mép mới thôi.


Đỗ Kim Thủy gật đầu, vẫn không thể thả lỏng lại.


Tuy đã dặn dò hết với thằng cháu, nhưng cuối cùng có qua được một cửa của ông lớn của tổng bộ hay không, còn chưa biết được.


Sau đó, Đỗ Kim Thủy mở cửa, Thẩm Lãng hiểu ý ông, cất bước đi vào.


Cửa lại đóng lại lần nữa, ngăn sự tò mò của đám người vây xem bên ngoài.


Tất cả mọi người không biết, rốt cuộc ba người này đang nói cái gì.


Có điều, phần lớn đoán rằng, lúc này Thẩm Lãng đi vào, tám chín phần là lành ít dữ nhiều.


“Mọi người nói xem thằng nhóc kia có ngu không, rõ ràng Đỗ Kim Thủy muốn bắt ba ba trong rọ, đóng cửa rồi còn chạy sao được?”


“Nói đúng đó, hắn còn chủ động đưa lên cửa, đúng là thằng ngu!”


“Dữ nhiều lành ít rồi, Đỗ Thiên Lượng sẽ đánh hắn phọt cứt ra ấy chứ!”


“Đáng tiếc cho bạn gái hắn, lớn lên xinh vậy mà.”


“Cô ta không cần chúng ta quan tâm, đến lúc đó Đỗ Thiên Lượng thuận tiện tiếp nhận luôn, sao còn đến lượt chúng ta chứ.”


“Không nhất định là Đỗ Thiên Lượng, khả năng bị ông già Đỗ Kim Thủy kia chiếm cũng khá lớn, trâu già gặm cỏ non, nghĩ lại đã thấy kích thích!”


Đám dân đen này, cũng chỉ biết nói nói mà thôi, giống với đám anh hùng bàn phím trên mạng, bọn họ vẫn chưa thấy Thẩm Lãng đánh đập dtb ở trong quán trà.


Cho dù ông cháu nhà họ Đỗ ra tay với Thẩm Lãng, cũng chưa đủ để Thẩm Lãng chơi nữa.


Ở trong mắt bọn họ, Thẩm Lãng bị ông cháu nhà họ Đỗ tính kế, đã thành kết cục định trước rồi, bọn họ đang chờ xem trò hay để xem.


Mà ở trong tiệm, Đỗ Thiên Lượng vẫn cúi đầu, im lặng.


Thấy thằng cháu không biết phân biệt, Đỗ Kim Thủy giơ gậy lên đánh vào hai chân hắn.


“Mau dập đầu chào ông con đi, hôm nay ra mắt ông con, là may mắn của con, quỳ xuống mau!” Đỗ Kim Thủy ra lệnh.


Trên thực tế, câu này của Đỗ Kim Thủy cũng không giả.


Mặc kệ thế nào, coi như là leo lên có quan hệ với ông lớn của tổng bộ, nếu đầu óc nó nhanh nhạy, bám lấy cây cổ thụ này, thì tuyệt đối là chuyện tốt đối với nhà họ Đỗ.


Nhưng nhìn bề ngoài, Đỗ Thiên Lượng có vẻ không quá phục.


Không có trải qua cái cảm giác sợ hãi cùng cực như cth, nên Đỗ Thiên Lượng vẫn chưa trưởng thành.


“Ông nội, không cần quỳ được không, cái lễ nghi phiền phức ấy, nên bỏ bớt.” Đỗ Thiên Lượng không tình nguyện nói.


“Phải quỳ cho tôi!” Ánh mắt Đỗ Kim Thủy sắc như dao, hạ tối hậu thư với Đỗ Thiên Lượng.


“Haiz, phiền toái muốn chết, được rồi con quỳ con quỳ.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK