Mục lục
Siêu cấp đại gia
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 129


Đỗ Kim Thủy rất hiểu lý lẽ, chuyện nhỏ thì nên bỏ qua, lấy đại cục làm trọng.


Nếu đã thành sự thật thì kịp thời đền bù để vãn hồi hình tượng mới là lựa chọn sáng suốt nhất.


Điều này hơi khác so với Đỗ Kim Thủy trong lời đồn.


Hào quang rực rỡ, điều này là không thể nghi ngờ. Chỉ là ông ta hơi thiếu sự độc đoán, nhưng lại có nhiều hơn tính ổn trọng và khéo đưa đẩy.


Đương nhiên, sủng tôn cuồng ma Đỗ Kim Thủy vẫn chưa hề hay biết cậu trai trẻ đang đứng ngay trước mặt mình đây đã đánh cháu trai ông, bởi vậy mới không bùng nổ đó.


“Vậy thì ông phải bồi thường hơi nhiều đó. Tôi vừa nhìn qua rồi, trên giá gỗ đàn hương có không ít ngọc bích là đồ giả đâu, có Hàn liêu này, Ngoại Mông liêu này, còn cả Thanh Hải liêu nữa, tổng cộng là 23 món.” Thẩm Lãng nói thẳng không hề cố kị.


Những nơi bị tầm mắt hắn lướt qua, đồ giả không món nào lọt khỏi lưới.


Đỗ Kim Thủy nghe vậy, chau mày, sắc mặt lạnh như băng.


Ông cũng khá ngạc nhiên. Công việc kinh doanh đồ cổ của Đỗ gia vẫn luôn hoạt động tốt, chất lượng được kiểm soát chặt chẽ, không nghĩ tới lần này lại xuất hiện hàng giả, hơn nữa còn rất nhiều!


“Nhóc con, đừng có mà nói nhảm. Cậu có chắc là còn hàng giả khác trong cửa hàng không?” Đỗ Kim Thủy trầm giọng, hỏi.


“Tất nhiên rồi, một chữ đáng giá ngàn vàng.” Thẩm Lãng gật đầu, “Nếu không tin thì ông cứ nhìn thử xem.”


Nói rồi, Thẩm Lãng chỉ vào viên ngọc bên trái.


Những vật phẩm bằng ngọc này hầu như đều là hàng giả. Đừng nhìn vào giá gỗ đàn hương nổi bật kia, những vật phẩm bằng ngọc bày bên trên đều là hàng giả đó.


Đồ cổ này, ngọc này. Vũng nước này thật sự rất sâu đây.


Một số người không hiểu biết sẽ rất dễ bị mắc mưu.


Ánh mắt Đỗ Kim Thủy sắc bén như câu nhìn chằm chằm vào Thẩm Lãng.


“Nếu đó là sự thật thì tôi sẽ giải quyết một cách công bằng. Còn nếu là giả, tôi tuyệt đối sẽ không cho phép bất luận kẻ nào nói xấu hình tượng Đỗ gia ta, nếu bịa đặt nói xấu sẽ phải trả cái giá rất đắt đấy.”


Thẩm Lãng không sợ nhưng Lâm Nhuyễn Nhuyễn đã rất lo lắng. Cô nhăn mày, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp căng thẳng.


Thẩm Lãng theo bản năng duỗi tay ra ôm lấy vòng eo thon nhỏ của Lâm Nhuyễn Nhuyễn, để cô dựa gần vào vai mình.


“Đừng nói với vẩn nữa, ông mau vào xem đi!” Thẩm Lãng nói thẳng thừng.


Khí tràng cuồn cuộn dâng lên.


Chỉ là, Thẩm Lãng vẫn đang mạnh mẽ áp chế khí tràng đó.


Hơi thở của hắn có thể nghiền nát mọi người trong nháy mắt, hắn chỉ không muốn gây ra quá nhiều sự chú ý mà thôi.


Đỗ Kim Thủy khẽ thì thầm trong lòng, ông không biết tại sao cơ thể mình lại đột nhiên run rẩy. Chẳng lẽ là bệnh thấp khớp tái phát?


“Nhìn lão Đỗ tức đến nỗi run hết cả người lên kìa!”


“Lão Đỗ tức giận rồi. Sao lại có người trơ trẽn như vậy chứ!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK