Mục lục
Siêu cấp đại gia
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 157


“Không, không có, nhà họ Đỗ tôi luôn điệu thấp, sao dám nói câu một tay che trời được, thằng cháu này của tôi bình thường thích khoác lác, sĩ diện, thật sự là thiếu dạy bảo.” Đỗ Kim Thủy cuống quít giải thích.


Hắn đã đồng ý giữ bí mật về thân phận của Thẩm Lãng, cho nên cố gắng vượt qua cảm xúc sợ hãi, nhưng nghe thấy câu nói bất kính như vậy, sao còn bình tĩnh được nữa.


“Ông nội, ông làm sao vậy? Đây còn là ông à? Thằng nhóc này thiếu đánh, sao ông càng già càng nhân từ thế?” Đỗ Thiên lượng cảm thấy vô cùng khó hiểu.


Ông nội trong ấn tượng của hắn, thủ đoạn cứng rắn, có thể nói là mạnh mẽ, ở đất Bình An này, tuyệt đối là ông lớn một cõi, sao giờ lại trở nên khúm núm?


Đỗ Kim Thủy rất muốn dạy dỗ Đỗ Thiên lượng tại đây, một mặt là cho thấy quyết tâm với Thẩm Lãng, một mặt là khiến Đỗ Thiên lượng nhớ kỹ, đừng cho rằng gia tộc mình ghê gớm lắm, ông lớn thật sự đứng đằng sau chỉ hắt hơi một cái là có thể khiến cả nhà hắn xong đời.


Chẳng qua, hiện trường nhiều người nhiều mắt, nếu biểu hiện sợ sệt Thẩm Lãng, có lẽ sẽ khiến người ta sinh nghi.


Vì thế, Đỗ Kim Thủy đi qua, túm Đỗ Thiên lượng đi vào trong tiệm Patek Philippe, sau đó đóng chặt cửa lại.


“Thằng ngu, bình thường mày kiêu ngạo quen, hay là không có đầu óc?”


Vừa tiến vào, Đỗ Kim Thủy lập tức mắng xối xả, còn lấy gậy đánh Đỗ Thiên lượng.


Đỗ Thiên lượng không biết tại sao, lúng ta lúng túng ôm đầu, không biết ông nội hắn trúng tà gì.


“Ông nội, con đoán chắc ông lo con đập điếm trước mặt công chúng sẽ ảnh hưởng không tốt đến chúng ta đúng không, vấn đề nhỏ thôi, nhà họ Đỗ ta sợ gì ai, con có biện pháp đè chuyện này xuống!”


Thấy thằng cháu vẫn không biết điều, Đỗ Kim Thủy cảm thấy không bịa một lý do không được.


“Đồ ngu! Đó là ông của tao với mày!”


“Á đù!”


Đỗ Thiên Lượng nghe thấy lời đó của ông nội, quả thật không biết dùng câu gì để để hình dung tâm trạng lúc này.


Hắn hắn cảm giác thế giới quan đều đảo điên, cái này giống như tôi xem cậu là anh em, kết quả cậu là ông bố thất lạc nhiều năm của tôi!


Đỗ Thiên Lượng vẫn không thể nào tin nổi, cũng không chịu tin.


“Ông nội, ông đừng nói giỡn, tuổi hắn sấp xỉ con, điều này sao có khả năng được!”


“Có gì mà không có khả năng, hắn là bà con xa nhà chúng ta, vai vế rất cao, con gọi hắn là ông cũng chẳng không quá.”


“Ông nội, khi nào thì chúng ta có cái họ hàng này vậy?” Đỗ Thiên Lượng không hiểu ra sao, khó có thể chấp nhận sự thật.


“Nói ra rất dài, nó phải ngược dòng đến thế hệ của ông cố cố con, tóm lại hắn chính là ngươi ông con, sau này chuyện gì cũng phải nghe hắn, hắn có quyền đưa ra yêu cầu với con, lời của hắn chính là ta lời của ông!”


Đỗ Kim Thủy cũng lười bịa chuyện, trực tiếp nghiêm túc ra lệnh cho Đỗ Thiên Lượng.


“Ông nội, đây không phải là tào lao sao? Con với hắn là kẻ thù, sao nghe theo hắn được, con không chấp nhận vị ông này đâu!” Đỗ Thiên Lượng không phục.


“Thằng ngu! Ông mày muốn dạy dỗ mày, quả thật là dễ như trở bàn tay! Chẳng qua xem ở quan hệ giữa hai nhà, mới không có ra tay với mày!” Đỗ Kim Thủy lớn tiếng quát.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK