Mục lục
Siêu cấp đại gia
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 154


Nó cho người ta một cảm giác, giống như Đỗ Kim Thủy rất sợ Thẩm Lãng đi ở đằng trước vậy.


Thẩm Lãng câm nín, quay đầu liếc Đỗ Kim Thủy một cái.


Mới vừa nói phải điệu thấp, kết quả Đỗ Kim Thủy y như một kẻ hầu, sợ sệt đi theo sau hắn, dễ dàng khiến làm người ta nghi ngờ.


Đỗ Kim Thủy hình như là nhận được ý tứ của Thẩm Lãng, thần kinh căng thẳng, thử bình tĩnh lại.


Nhưng mà, tâm trạng cũng không phải là thứ có thể tùy tiện điều chỉnh, Đỗ Kim Thủy kiểm soát nó có vẻ có chút cố hết sức.


“Ha ha, không có chuyện gì, tất cả các vị giải tán đi, hòa thuận sinh tiền, hòa thuận sinh tiền.”


Đỗ Kim Thủy nhìn khắp xung quanh, nhếch miệng cười cười, vẻ mặt hơi hơi cứng ngắc.


Lúc này, Lâm Nhuyễn Nhuyễn chạy chậm đến trước mặt Thẩm Lãng, vẻ mặt ân cần hỏi han: “Bạn học Thẩm, bạn không sao chứ?”


“Tôi không sao, nn, vừa nãy nói chuyện với ông Đỗ mấy câu, trao đổi một chút kinh nghiệm.” Thẩm Lãng giải thích.


Lâm Nhuyễn Nhuyễn giãn mày, Thẩm Lãng không có việc gì cô liền yên tâm.


Khi nghe Thẩm Lãng trao đổi kinh nghiệm từng có với Đỗ Kim Thủy, trong lòng Lâm Nhuyễn Nhuyễn lại hâm mộ.


“Bạn Thẩm biết nhiều ghê ấy, có thể dựa vào bản lĩnh của mình gặp dữ hóa lành, cũng là một loại bản lĩnh.” Lâm Nhuyễn Nhuyễn âm thầm nghĩ.


Sau đó, đám người Thẩm Lãng đi ra quán trà.


Quán trà đối diện với tòa nhà Vô Hạ, đám người kia xem náo nhiệt đằng trước tòa Vô Hạ, giờ chỉ còn lại một phần ba.


Có người vẫn đứng tại chỗ chờ xem kết quả, đúng là bó tay.


Ở Trung Quốc, không bao giờ thiếu những người qua đường thích xem náo nhiệt.


Mà khi bọn họ nhìn thấy người trẻ tuổi kia bình yên không có chuyện gì đi ra quán trà, thì vừa thất vọng vừa kinh ngạc.


Không có trò hay nhìn, thế sao buổi tối uống tý rượu, ăn đậu phộng khoe khoang với người nhà, bạn bè đây trời.


Đúng lúc này, phía Đông Nam ngã tư đường cách đó hơn 500m, truyền đến từng tiếng đập phá đồ.


Giống như là thủy tinh bị vỡ, loảng xoảng, rào rào.


Thẩm Lãng bị thu hút, quay đầu nhìn, đó chính là tiệm Patek Philippe vừa mới xây!


“Là cửa hàng của ta.”


Ánh mắt Thẩm Lãng ngưng trọng, vẻ mặt nghiêm túc nói.


Tiệm bị đập phá!


Có người đập phá tiệm dưới mí mắt của hắn, đúng là ngông cuồng!


Cùng lúc đó, Đỗ Kim Thủy hoảng sợ.


Ông ta gắt gao đi theo phía sau, trong lòng lo lắng không yên, có linh cảm xấu.


“Cũng không biết là tên ngáo không biết điều nào, dám đập phá tiệm của tiên sinh, gây rối dưới mí mắt ngài, gan cũng to phết, hi vọng không liên quan đến nhà họ Đỗ mình.”


Bấy giờ, dtv vừa mới leo lên quán trà, nguyên cái dấu giày trên mặt còn chưa lau đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK