Thấy vậy, Thẩm Lãng đẩy thẻ ngân hàng của Lâm Nhuyễn Nhuyễn về.
“Nhuyễn Nhuyễn à, số tiền này cậu giữ cho mình dùng đi, tiền nằm viện của dì bao gồm tiền chữa trị nữa, tôi sẽ nghĩ cách.”
Mười năm triệu, đối với trị liệu phí mà nói, như muối bỏ biển, thật sự không đủ.
Chỉ riêng tiền tiêu vặt của Thẩm Lãng cũng đã hơn 2700 tỷ rồi.
Chút tiền viện phí này với anh mà nói quả thực chỉ như mưa bụi.
Tuy nhiên, Thẩm Lãng sẽ không cố ý nâng cao thân phận của mình mà làm tổn thương lòng tự trọng của Lâm Nhuyễn Nhuyễn.
Nhưng mà, Lâm Nhuyễn Nhuyễn cảm thấy được, Thẩm Lãng đã giúp cô rất nhiều rồi, không thân chẳng quen mà tiêu tiền của anh cũng không ổn, huống chi cuộc sống của Thẩm Lãng cũng không dễ dàng.
“Bạn học Thẩm à, cảm ơn ý tốt của cậu, cậu đã giúp tôi nhiều rồi, không thể cho cậu tốn kém nữa, chuyện còn lại tôi sẽ tự mình nghĩ cách.” Lâm Nhuyễn Nhuyễn lắc đầu.
“Không cần khó xử, coi như là cậu nợ tôi, sau này chờ cậu có tiền trả lại tôi cũng không muộn, trước mắt cứu dì mới là quan trọng nhất.”
Thẩm Lãng không do dự, mà là chủ động đi nộp viện phí.
Lâm Nhuyễn Nhuyễn đứng ở chỗ cũ mà vừa cảm động vừa áy náy.
Tiền của Thẩm Lãng đều là tiền mồ hôi nước mắt, chạy khắp thành phố Bình An giao từng đơn hàng mà kiếm về. Điều này làm cho Lâm Nhuyễn Nhuyễn cảm thấy không thoải mái trong lòng.
Lúc này, cô bạn thân Tôn Tịnh Nhã lại phá hủy bầu không khí.
“Nhuyễn Nhuyễn à, tớ nhìn ra được tên này muốn ngủ với cậu, bằng không sao anh ta lại lấy tiền mồ hôi sương máu ra để giúp cậu nộp tiền thuốc men?”
“Cậu… Cậu nói cái gì vậy, Tịnh Nhã! Cậu quá đáng rồi!” Lâm Nhuyễn Nhuyễn tức giận đến mức mặt đỏ gay.
“Tớ nói không đúng sao? Tớ nói thật, gương mặt và dáng người đứng nhất đại học Bình An này không ai bàn cãi, Thẩm Lãng là cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga, cậu còn nhìn không ra sao?” Miệng của Tôn Tịnh Nhã cũng chỉ nhàn rỗi khi hôn mê.
“Cậu đủ đó Tịnh Nhã! Tớ không cho cậu nói như vậy!”
“Con người ấy mà, cần phải thực tế một chút, nếu cậu và cậu Chu tốt đẹp chắc chẳn dì có thể được chăm sóc trong phòng bệnh đặc biệt, Thẩm Lãng có thể giúp dì được hưởng đãi ngộ trong phòng bệnh riêng không?!”
“Không phải phòng bệnh riêng thì đã làm sao, có thể trị bệnh là được, Thẩm Lãng sẽ không ép buộc tớ, đó là điểm khác biệt lớn nhất giữa cậu ấy và Chu Tử Hào!”
Lâm Nhuyễn Nhuyễn thật muốn cùng này cắt đứt quan hệ với cô bạn thân này.
Từ khi Tôn Tịnh Nhã bị Chu Tử Hào tìm đến, Lâm Nhuyễn Nhuyễn liền cảm thấy cô ta nói chuyện nửa câu cũng đều nhắc Chu Tử Hào, chắc chắn là bị Chu Tử Hào mua chuộc rồi.
“Nhuyễn Nhuyễn ngây thơ à, sớm muộn gì cậu cũng sẽ hối hận, giờ tớ liền gọi điện thoại cho cậu Chu bảo anh ấy đến bệnh viện giúp cậu xin vào phòng chăm sóc đặc biệt!”
Tôn Tịnh Nhã nói xong, liền gọi cho Chu Tử Hào, nhưng không có người nghe.
Chu Tử Hào đang chữa trị trong cùng bệnh viện này, nào còn dám đi trêu chọc Lâm Nhuyễn Nhuyễn.