Mục lục
Siêu cấp đại gia
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 77


“Anh còn có mặt mũi để nói à, anh trai của anh Đỗ Thiên Minh bán hàng giả cho ông của tôi, hại ông tôi hơn mất ba trăm triệu. Muốn chơi xấu nhà họ Tống à, đi chết đi!” Tống Từ tức giận nói.


Đỗ Thiên Lượng là em trai ruột của Đỗ Thiên Minh, hai người đều là con trai của đại gia Đỗ Hoài Nhân.


Nhà họ Tống và nhà họ Đỗ cũng có chút tình cảm qua lại, Đỗ Thiên Lượng gặp Tống Từ vài lần liền thích Tống Từ, muốn ôm ấp cô trong vòng tay.


“Đấy là việc của anh tôi, không liên quan gì tới tôi. Cô Tống, cô không thể đánh đồng tôi với anh trai được!” Đỗ Thiên Lượng cố tìm cớ.


“Anh trai anh còn dám dở trò với ông tôi, anh thấy tôi còn tin anh không?” Tống Từ căn môi, có vẻ như cô rất tức giận.


“Cô Tống, tôi phải nói sao đây thì cô mới chịu tin tôi chứ? Tôi thật sự không biết anh trai tôi dám đi lừa ông Tống. Tôi là tôi, anh ấy là anh ấy, cô đừng để ý.”


“Không để ý? Bây giờ tôi nhìn thấy người nhà họ Đỗ các người đều thấy buồn nôn như nhau!”


“Vậy tôi mời cô uống rượu, đề bù cho cô được không? Như vậy chắc được rồi chứ.”


“Không cần, hôm nay tôi còn có việc, không muốn uống rượu!” Tống Từ từ chối thẳng.


“Ồ? Đi với anh ta à? Anh ta là ai?” Đỗ Thiên Lượng quay mặt về phía Thẩm Lãng, vẻ mặt anh ta tỏ ra độc ác.


Vẻ mặt đó giống y hệt như gặp phải tình địch.


Anh ta là ai thì có liên quan gì tới anh, hôm nay tôi không đi uống với anh, chuyện của tôi anh không quản được đâu!” Tống Từ tiếp tục từ chối thẳng.


Đỗ Thiên Lượng không tức giận với Tống Từ, mà quay ra nói với Thẩm Lãng: “Thằng nhóc, mày có tư cách gì để cướp người con gái của tao?”


“Hừm, con chó nịnh chủ này, mày thì có tư cách gì để nói chuyện với tao?” Thẩm Lãng cười lạnh.


Đỗ Thiên Lượng đối xử với Tống Từ có gì là không giống con chó nịnh nọt chủ đâu cơ chứ, không dám đắc tội với Tống Từ, mà chỉ dám bắt nạt một người nhìn có vẻ yếu thế hơn là Thẩm Lãng.


“Mày biết mày đang nói chuyện với ai không? Mày dám nói ông đây là con chó nịnh chủ à? Mày có biết Đỗ Thiên Lượng tao ở thành phố Bình An này có vị thế như thế nào không, có khi doạ mày chết khiếp đó!”


“Con tôm con tép thôi, xa nhìn như con hổ, gần nhìn như con sâu, đó chính là nói đám con cái nhà giàu ở thành phố Bình An này.” Thẩm Lãng không sợ hãi chút nào.


Tống Từ nghe xong lời nói đó, cảm thấy ngoài dự liệu của mình.


Cô không ngờ rằng Thẩm Lãng lại nói như vậy.


Ba của Đỗ Thiên Lượng cũng là ông chủ lớn ở thành phố Bình An, thực lực rất lớn, ở thành phố Bình An này ông ta cũng phải xếp hàng đầu.


Thẩm Lãng chọc tức Đỗ Thiên Lượng như vậy không lẽ anh không sơ anh ta báo thù à?


Tống Từ nghĩ đến đây.


Tống Từ không hề sợ Đỗ Thiên Lượng, nhưng cô cảm thấy Thẩm Lãng thì không như thế. Anh vừa không có tiềm lực về tài chính, vừa không có địa vị xã hội, anh thực sự không thể đối đầu nổi với Đỗ Thiên Lượng.


Nhưng Thẩm Lãng lại khiến cô có chút hiếu kỳ.


“Tuy ông nội hơi nói quá lên về thực lực của anh trai này, nhưng đứng dậy nhìn cũng đẹp trai phết nhỉ!”


Lúc này, Đỗ Thiên Lượng thực sự trở nên tức giận.


Mặt anh ta trầm xuống như bị úng nước, nếu không có Tống Từ ở đây, chắc anh ta đã gọi người đến đánh rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK