Lục Kiến Vi làm xong giao dịch dự định đi xuống lầu, khi đi ngang qua phòng Ngụy Liễu thì cửa bất ngờ mở ra, lộ ra một gương mặt xinh xắn tươi cười. “Lục tỷ tỷ, hôm nay ta lại không vẽ được lông mày, ngươi có thể giúp ta được không?” Lục Kiến Vi bật cười, nâng váy bước vào phòng. So với mùi mô hôi hán tử đầy phòng của ba người Phùng Viêm thì phòng Ngụy Liễu lại tản ra hương vị tươi mát, phòng ốc sạch sẽ ngăn nắp, thoang thoảng mùi thơm nhàn nhạt....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.