"Không dám không dám, đa tạ cô nương đã giải vây giúp ta." Hai tay đặt bên người của Trần Huy không biết từ khi nào đã chắp lại: "Tại hạ Trần Huy đến từ Nam Châu, mạo muội xin hỏi quý danh của cô nương." Ánh mắt Lam Linh xoay chuyển, giơ tay dùng khăn che nửa khuôn mặt, e lệ ngượng ngùng, giọng nói mềm mại thấm vào xương. "Ta họ Lam, tên một chữ Linh." Nàng lắc nhẹ lục lạc vàng kim trên cổ tay: "Chính là Linh trong lục lạc." Trần Huy thực sự ngây ngốc....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.