“Ta và ngươi nghiên cứu việc nấu ăn cùng nhau, nắm rõ khẩu vị của Lục chưởng quầy như lòng bàn tay, nên ngươi đừng lo lắng.” A Nại hất cằm lên: “Huống chi, trước kia ta cũng nói rồi, ta sẽ chăm sóc tốt cho công tử và phu...” “A Nại.” Ôn Trứ Chi cắt ngang hắn: “Ăn cơm.” “Vâng.” Ăn cơm tối xong, Lục Kiến Vi tựa đầu bên hiên để nghỉ ngơi. Cơn gió tháng tư đã thoảng hương xuân, nhưng vẫn mang theo hơi lạnh mà mùa đông để lại. “Mọi thứ hôm nay như bình...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.