Cách một lớp tường dày bọn họ cũng không nhìn được thân ảnh của đồng bọn. Hơn một trăm người bị nhốt trong khách điếm, phải làm thế nào cho phải? Kẻ nhanh trí có gan lớn thì liều mạng cử động thân thể bị thương bỏ chạy về Vọng Nguyệt Thành. “Vi Vi, có người chạy thoát.” Hệ thống nhắc nhở. Lục Kiến Vi nhướng mày: “Chạy càng tốt.” Hiện tại trong tay nàng có nhiều con tin như vậy, một tên có thể đổi được ít bạc, không sợ có người đi báo tin chỉ sợ không ai...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.