"Cho tới bây giờ ta còn chưa từng thấy dáng vẻ nhếch nhác của Trang Văn Khanh, ai da, đặc sắc thật, ít nhiều nhờ Lục chưởng quầy, bằng không ta nào có cơ hội nhìn thấy? Lục chưởng quầy, lần đầu tiên nhìn thấy ngươi ta đã cảm thấy rất hợp mắt, thật đáng tiếc..." Bùi Tri cắt ngang nàng: "Cổ hoàng của Trang Văn Khanh từ đâu mà đến?" "Không biết." Lam Linh lắc đầu. "Cổ hoàng? Cái gì cổ hoàng?" Người dưới đài mù tịt, mấy thứ như cổ này không phải do mấy người thần thần...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.