Ôn Trứ Chi cúi đầu, đè trang giấy trên đầu gối lại, dây cột tóc màu trắng rủ xuống từ sau đầu, chạm vạt áo trước. Ngọc tiêu lạnh như băng đặt trên hai chân, phản chiếu ra ánh sáng thanh khiết. "Tìm ta có chuyện gì?" Lục Kiến Vi trêu chọc: "Là lo lắng khách điếm bị vây công cho nên đến chào từ biệt với ta sao? Ta nói trước, tiền thuê phòng sẽ không được hoàn trả." Ôn Trứ Chi bật cười hỏi: "Lục chưởng quầy có kế hoạch chưa?" "Có lẽ có, ngươi muốn giao dịch...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.