Nhạc Thù không nhịn được nói câu công bằng: "Không hỏi mà lấy chính là ăn trộm, ngươi ăn trộm đồ vật của người khác còn trách người ta keo kiệt, nào có đạo lý như vậy?" "Đúng vậy, mặc dù A Nại keo kiệt thật, nhưng ngươi trộm đồ là không đúng rồi." Tiết Quan Hà lời lẽ hùng hồn. A Nại: "…" Lương Thượng Quân phụt cười vui vẻ. "Ngươi xem, không chỉ có ta cảm thấy ngươi keo kiệt, bằng hữu tốt của ngươi cũng nói như vậy." "Tiết Quan Hà, ta keo kiệt hồi nào!" A...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.