"Hả?” Tiết Quan Hà không hiểu: “Thế nhưng trên người nàng không có tiền mà." "Vậy liền viết phiếu nợ, kiếm tiền rồi trả lại, phải trả lãi." Rốt cuộc Tiết Quan Hà cũng nói ra suy nghĩ: “Ta nhìn nàng luôn cảm thấy không thích hợp. Chưởng quầy, hình như nàng bị kích thích không nhỏ, không coi trọng mạng sống mình.” “Nếu như nàng không xem trọng mạng mình, cần gì phải ăn cắp dược liệu dưới mí mắt của Hồ Cửu Nương để nghiên cứu chế tạo giải dược?" “Cũng đúng.” Tiết Quan Hà không xoắn xuýt...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.