Lục Kiến Vi thuận miệng nói bừa: “Đây là huấn luyện của sư môn dành cho ta, ta cần phải kiếm đủ tiền mới có thể được phép trở lại sư môn.” “Thì ra là thế.” Ôn Trứ Chi cười nói: “Không biết Lục chưởng quầy cần bao nhiêu tiền, thứ khác Ôn mỗ không có, nhưng về mặt tiền tài thì ta có thể hỗ trợ đôi chút cho Lục chưởng quầy.” Lục Kiến Vi nghĩ đến giá của đạo cụ xuyên không, thở dài. “Một trăm triệu lượng bạc trắng.” Một trăm triệu! Là một trăm triệu đó!...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.