“Vâng.” Trương bá cẩn thận đáp, sau đó ngập ngừng nói: “Chưởng quầy, người định giữ bọn họ ở lại mãi sao?” Lục Kiến Vi: “Thì sao?” “Nói thật bọn hắn làm việc còn không nhanh nhẹn bằng các thôn dân, đám người Ngưu Cường dạy rất nhiều lần rồi cũng không làm được, ngoại trừ bỏ sức ra xới đất thì không làm được gì cả.” Lục Kiến Vi than nhẹ một tiếng: “Nhưng bọn hắn còn nợ tiền ta, ta cũng không thể cứ thế thả bọn hắn đi được.” “Nếu có người đồng ý chuộc thân cho...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.