Hồ Cửu Nương nheo mắt lại: “Bọn hắn tồn tại, ngoài làm cho thê tử ngột ngạt ra thì còn có tác dụng gì? Không có bọn hắn, nữ nhân không cần giúp chồng dạy con, không còn bị thứ gọi là tình yêu tẩy não, Lâm Tòng Nguyệt cũng không vì một tên nam nhân thối mà từ bỏ y đạo, càng sẽ không vì bị nam nhân phản bội mà lấy độc giết người, trở thành nữ ma đầu người người đòi đánh.” “Bộp bộp.” Từ đáy lòng Lục Kiến Vi vỗ tay: “Hồ Cửu Nương, ta đánh...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.