“Lục chưởng quầy, nói thật, bảo vật này nếu thật sự là của Bạch Hạc sơn trang thì bọn họ đã sớm chiếm làm của riêng, hiện tại có thể thấy được bảo vật cũng không thuộc về Bạch Hạc sơn trang. Dưới tình huống này, ai có thể lấy được tàng bảo đồ, người đó chính là chủ nhân của bảo vật.” Lục Kiến Vi nhẹ giọng nói: “Nếu ngươi thật sự muốn hợp tác, không bằng đi tìm A Nhạc trao đổi, nếu A Nhạc đồng ý thì ta cũng không có ý kiến.” Đừng ở đây quấy...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.