“Xiêm y và trang sức nhà Lục chưởng quầy không giống nơi khác, chúng ta có lẽ tìm được manh mối từ đây, nếu có thể tìm được xuất xứ của những thứ này thì cũng có thể tra ra được sau lưng khách điếm cất giấu bí mật gì.” Ngụy Liễu làm ra vẻ mặt buồn bực khi không được tin tưởng: “Ngươi có phải chỉ cho rằng ta gây chuyện, không hề nghĩ tới tìm manh mối đúng không?” Đào Dương: “……” Không thể không nói, lời Ngụy Liễu nói rất có đạo lý. Hắn với thân phận...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.