Lục Kiến Vi: "Ngươi đã nói như vậy rồi, có thể gặp được ta đã là phước ba đời của ngươi, ta còn sợ cái gì?" "Thẩm Thập Nhị là một cái tên hay." "Quá khen." "Ngươi cũng biết đó, vào hai ngày trước đã có một vị Thẩm Thập Nhị rời khỏi nơi này, có rất nhiều người nhìn thấy khuôn mặt của nàng, từ đó trong giang hồ không còn Thẩm Thập Nhị là ngươi nữa." Khí thế của Võ Vương cấp tám ép về phía Lục Kiến Vi, chiếc răng nanh dưới lớp mặt nạ ôn hòa...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.