Karen cười cười, anh cũng không biết trên mặt mình bây giờ có biểu hiện đúng là biểu cảm cười hay là không, nhưng anh nâng cánh tay phải lên, quơ quơ, ra hiệu bảo hắn đi lên. Thanh niên sửng sốt một chút, hắn có chút do dự, bởi vì cũng không ai có cách nào giúp hắn cam đoan rằng Karen sẽ không đánh lén. Nhưng nhìn nhìn lại đằng sau, lại nhìn xem Karen, nhìn về núi tuyết sau lưng Karen, hắn cuối cùng vẫn lựa chọn bước đến. Chờ đến khi đi đến bên cạnh Karen,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.