Karen cầm cái bát trong tay, nhìn thứ chất lỏng màu xanh lam trong suốt vô cùng trong bát. Pall nghĩ là trong lòng Karen có chút nặng nề, mở miệng an ủi nói: "Không sao, coi như uống nước mắm đi." "Cô có thể không cần ví von một cách lung tung như vậy." Karen nói. "A, thật xin lỗi, bé Karen yêu mến của tôi, tôi chỉ là muốn giúp cậu, cậu biết đấy." Pall lung lay cái đuôi, tiếp tục nói, "Đúng vậy, khi cậu làm đồ ăn hình như chưa bao giờ thêm nước mắm vào."...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.