Karen ngồi trên phòng riêng ở lầu hai, ba người Andrew, Jansenie và Alyosha, đứng sau ghế của Karen. Ba người bọn họ bây giờ có chút khó chịu, nếu như có thể chọn, bọn họ tình nguyện ngồi cùng với đám người phía dưới, mà không phải đứng ở nơi này, nhưng vấn đề là, Karen cũng không nói: Các ngươi cút đi. Không ai chào hỏi bọn họ, đi cũng không dám đi, ở lại thì càng khó chịu, loại cảm giác này, quả thực còn giày vò hơn cả lúc bị treo trước cổng chính khách sạn....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.