Để giảm bớt sự ngượng ngùng, ông Lemar chỉ có thể lúng túng nói: “Thuật pháp và pháp khí ẩn giấu của cậu Karen thật sự rất lợi hại.” Karen gật đầu thừa nhận: “Khiến ông chê cười rồi.” “Anh Karen, tôi dẫn anh đi nghỉ ngơi.” “Người hầu của tôi vẫn đang ở ngoài kia, để tôi đi báo cho anh ấy một tiếng.” “Được, tôi đợi anh.” Karen bước ra khỏi cửa hàng đi tới xe, Alfred lập tức xuống xe chủ động đi ra ngoài: “Cậu chủ, sao rồi ạ?” “Mọi chuyện đều thuận lợi, người ta...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.