Tí tách… tí tách…tí tách… Giấc mơ kia lại bắt đầu. Bên tai có tiếng gió nhẹ thổi, trong không khí tràn ngập một mùi bùn đất hôi thối. Karen trở mình, vốn muốn tránh khỏi giấc mộng này mà tiếp tục ngủ, dù gì anh cũng đã quá quen thuộc với việc thỉnh thoảng sẽ bị "Mời" vào trong mơ. Nhưng tiếng bước chân đến gần từ xa, để Karen theo bản năng mà mở mắt ra. Đã không còn thấy bối cảnh đầm nước quen thuộc, nơi đây biến thành đầm lầy, mà mình thì đang ngủ trong vũng bùn. Karen rất không thích
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.