Karen bước ra khỏi cửa hàng gốm sứ với một túi bánh mì và một túi bột huyết linh. Alfred rõ ràng đang ngủ trong xe, nhưng anh đã thức giấc ngay sau khi nghe thấy tiếng bước chân của Karen! Anh nhanh chóng bước xuống xe, đi vòng quanh và giúp Karen mở cửa xách đồ “Cậu chủ?” “Mọi chuyện đều thuận lợi.” Karen ngồi vào ghế phụ. “Cậu ăn mấy cái bánh mì đó trước đi.” “Vâng, thưa cậu chủ, tôi sẽ ăn trong lúc lái xe.” Alfred khởi động xe mà không hỏi đi đâu, bởi vì...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.