Lão Saman cầm lấy khăn mặt trên bàn, dự định lau mồ hôi cho Kevin trước, Kevin né tránh, ra hiệu không thích. "Haha." Lão Saman tự lau mồ hôi cho mình, sau đó ở trong lòng cảm khái một tiếng: Mình đời trước, sống còn không bằng một con chó. Lập tức, ông ấy khẽ nhíu mày, mình rốt cuộc lại đang suy nghĩ gì đấy? Mình đời trước, tư cách để so sánh với chó cũng không có! Kevin nằm ở trên ghế, bắt đầu nghỉ ngơi. Karen đã rời khỏi trang viên, bởi vì hành trình tiếp...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.