Lúc này, ở trước mặt của Karen, có một người phụ nữ mặc trang phục màu đỏ, cả khuôn mặt của người phụ nữ đều bị tóc dài bao phủ, không lộ ra một chút nào. Cô ta nâng cánh tay trái lên, sau đó đem bàn tay trái từ từ đặt ở trước mặt Karen, tay của cô ta cũng không trắng, ngược lại là rất thô ráp và phía trên còn phủ đầy những vết thương, cho người ta một loại cảm giác của những thứ đồ được chôn dưới đất quá lâu. Karen để cho mình không...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.