“Đồ ăn thừa hồi tối hôm qua đâu?” Marvalho đi ra từ trong phòng bếp, đứng đối diện Gaspol đang làm việc trong phòng khách mà hỏi. Gaspol cũng không ngẩng đầu trả lời: “Nửa đêm lúc làm việc thấy đói bụng, nên ăn.” “Ăn hết sạch luôn à?” “Ừm.” “Chả nhẽ cô cũng không chừa lại chút nào cho ta sao?” “Xin lỗi, không có cân nhắc đến.” Gaspol ngẩng đầu, nhìn Marvalho, “Ta còn không có quen với việc sống chung bạn cùng phòng.” Cô trả lời rất thành khẩn, ý đó là, không phải ta cố ý...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.