"Anh cũng thế." Karen cảm thấy mình nói câu này có hơi trái với lương tâm, người ta đi xem xiếc thú chính là xem biểu diễn trên sân khấu, còn anh đêm nay lại được bố trí một trải nghiệm giống như thực tế ảo vậy. Sau khi tiễn Eunice đến cửa nhà, Karen như thường lệ ôm Eunice một lúc, nhìn cô trở về nhà, Karen một lần nữa ngồi vào trong xe, khi lái xe đến phố Rhine, đi ngang qua nhà Piaget, đèn bên trong nhà Piaget đang tắt, bên cạnh là nhà của phu nhân...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.