Bởi vì câu nói này mà cả nhà kho chìm vào một khoảng thời gian dài im lặng. Neo ngồi trên ghế, từ từ nhắm hai mắt lại, hô hấp càng kéo dài hơn so với lúc nãy, hai tay đặt trước người, khi thì thả lỏng, khi thì nắm chặt. Karen thì tiếp tục dựa vào trên vách tường, ánh mắt đảo qua từng món đồ trưng bày trong nhà kho, giống như là đang nghiêm túc tham quan nhìn ngắm. Rốt cuộc sau một hồi, Đội trưởng mở mắt ra, nhìn về phía Karen: "Ta không biết bây...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.