Alfred cởi áo khoác ngoài, gấp đôi lại, nâng đến bên cạnh Karen. Karen đặt da mặt của ông Pavaro vào, Alfred lại cẩn thận dùng áo của mình nhẹ nhàng bọc lấy da mặt. Gió cứ thổi từ từ, một vài cành cây khô lá rụng bay đến trên người ông Pavaro. Khuôn mặt không có da trông cũng không đáng sợ lắm, bởi trong tiềm thức anh biết rằng ông Pavaro là người như thế nào, sao lại có thể vừa đề phòng vừa sợ người như ông ấy chứ? Ngay cả Pall sau khi gặp anh, vốn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.