"Hì hì." Sau khi trông thấy Karen đáp lại, Ankara lộ ra nụ cười ngọt ngào, sau đó chạy chậm tới, ôm lấy eo Karen, đặt mặt mình trên bụng của anh. Chỉ tiếp xúc trong nháy mắt, cảm giác muốn hủy diệt kia trong lòng của Karen lại nhanh chóng che lấp lý trí, trong ánh mắt của Karen cũng xuất hiện màu đỏ, hai cánh tay ôm cô bé không có khép lại mà là vô thức dời đến trên cổ của cô bé. "Cha, ngài thật tốt, chúng ta mãi mãi cũng không muốn tách rơi, vĩnh...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.